Bài thơ: Em Phơi Nỗi Buồn Trên Bậu Cửa
Hơn một lần giặt áo cho anh
Em phơi nỗi buồn trên bậu cửa
Vết son đỏ thổi bùng…
Bão…
lửa…
Anh quên chùi
Cháy rụi lòng em…
*
Anh vẫn về nhà bằng âu yếm cũ mèm
Em ngơ ngẩn đón anh bằng nụ cười người khác …
Thầm nghe lòng mình tan nát
Những niềm vui đánh lừa…
*
Có phải mình đã cùng nguyện thề
Dù thế nào cũng để lại bão giông sau cánh cửa
Anh bảo đời ngoài kia lọc lừa tráo trở
Ngôi nhà mình dành nhen lửa yêu thương…
*
Giờ em chỉ muốn hét lên
Cho thỏa nỗi chán chường
Rồi băm vằm anh thành trăm ngàn mảnh vỡ
Xâu lại cùng dang dở
Xấu đẹp gì em biết với riêng em…
*
Nhưng em chỉ âm thầm khóc như một đứa hèn
Thương kiêu hãnh thuở xuân thì vụn vỡ
Phận đàn bà như miếng chanh cắt dở
Vắt kiệt mình, chua lại nỗi xác xơ…
*
Em có thể làm gì hơn được nữa bây giờ
Tay trái tát anh thì tay phải em xoa đi đau đớn
Em hóa đá mình rồi
Sao sóng lòng vẫn gợn?
*
Đã bao lần em thức đợi bình minh
Và phơi nỗi buồn trên bậu cửa…
Thông tin về tác giả Thái Thuận Minh
Thái Thuận Minh tên thật là Nguyễn Thị Thuận, sinh năm 1978 tại Hải Phòng. Chị hiện là Phó giám đốc Trung tâm Quản lý Cước toàn quốc FPT Telecom (CUS). Thái Thuận Minh từng có nhiều truyện ngắn in trên báo Hoa học trò, Sinh viên Việt Nam, Người đẹp Việt Nam khi còn là sinh viên. Tuy nhiên, chị không phải là một người chuyên viết thơ. Thời gian gần đây, chị cũng thường viết đôi ba câu ngăn ngắn, chủ yếu để cho vui, phù hợp để nuôi dưỡng niềm đam mê khi bận rộn.
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến bạn bè! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!