Bài thơ: Đơn Phương
Tôi tìm em, em tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hòa chung
Gần nhau mà chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thủy chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em – người vốn vô tình với tôi.
Còn em lại đến với người
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi, thật buồn.
Cái bông hoa nở giữa vườn
Hương thơm nhiều lúc lại thường xa bay
Thôi thì em đó tôi đây
Không yêu nhau được dẫu đầy thương yêu!
Mong em yêu và được yêu
Đừng như tôi chỉ một chiều tương tư.
Thông tin về tác giả Phạm Đức
Nhà thơ Phạm Đức tên khai sinh là Phạm Văn Đức, sinh ngày 17/4/1945, quê Liên Hồng, Tứ Lộc, Hải Dương. Tốt nghiệp Đại học báo chí. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Hiện nay là Phó Giám đốc NXB Thanh niên.
Trong chiến tranh, ông tham gia bộ đội thông tin, làm báo Thông tin từ 1963 – 1975, học Trường viết văn Nguyễn Du, rồi làm biên tập, Phó giám đốc phụ trách nội dung NXB Thanh Niên. Ông in gần ba chục tác phẩm thơ, truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện thiếu nhi và tản văn tiêu biểu như: các tập thơ Có một khoảng đời (1984); Đơn phương (1990); Đàn đá (1996); Giật mình (2005); Mưa rừng và võng đôi (2006) và các tiểu thuyết: Tôi và Dim, những tháng ngày (1983); Yêu để sống (1993); Một lời với một người (tập truyện ngắn 1997). Nhiều bài thơ của ông đã được các thế hệ độc giả yêu mến, trong đó có bài Đơn phương: Tôi tìm em, em tìm ai/Để đôi khi tiếng thở dài hòa chung…
Nhà thơ Phạm Đức đã được trao nhiều giải thưởng văn học: Giải thưởng văn xuôi của tuần báo Văn Nghệ – Hội Nhà văn VN năm 1969 cho truyện ngắn Tiếng biển; Giải thưởng văn học thiếu nhi của Hội Nhà văn VN năm 1994 cho tập tản văn Hương đồng cỏ nội; Giải thưởng Văn học nghệ thuật năm 2005 của Ủy ban toàn quốc các hội liên hiệp VHNT VN cho tập thơ Giật mình.
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến bạn bè! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!