Mất Tích – Angela Marsons

Mất Tích - Angela Marsons

Thể loại Truyện trinh thám
Tác giả Angela Marsons
NXB NXB Văn Học
CTy Phát Hành Cổ Nguyệt Books
Số trang 500
Ngày xuất bản 02-2017
Giá bán FAHASA T I K I SHOPEE

I. Giới thiệu sách Mất Tích

Hai bé gái mất tích. Chỉ một trong hai được phép trở về.

Cặp bố mẹ nào trả nhiều tiền nhất sẽ được gặp lại con gái họ. Còn cặp kia thì không. Lạnh lùng và rõ ràng. Một đứa trẻ sẽ phải chết.

Khi đôi bạn thân chín tuổi Charlie và Amy biến mất, hai gia đình rơi vào cơn ác mộng. Một tin nhắn đến từ số điện thoại vô danh nói rõ: hai cô bé là nạn nhân của một vụ bắt cóc kinh hoàng. Khi tin nhắn thứ hai đến, hai gia đình đã chống lại nhau vì mạng sống của con gái mình, đồng hồ đếm ngược với Thanh tra Kim Stone và đội của cô.

Có vẻ như họ luôn bị dắt mũi trong trò chơi tàn bạo của kẻ bắt cóc khi liên tiếp phát hiện ra những xác chết biến dạng, Kim nhận ra đây là những kẻ giết người máu lạnh nhất mà cô từng đối mặt. Và xác suất mang những cô bé về nhà còn sống đang nhỏ đi theo mỗi giờ trôi qua.

Gỡ rối những bí mật đen tối từ mỗi gia đình có thể là chìa khoá giải quyết vụ này. Nhưng liệu Kim có thể sống sót đủ lâu để làm điều đó?Hay một trong hai đứa trẻ sẽ phải trả cái giá cuối cùng?

Thông tin về tiểu thuyết gia Angela Marsons

Angela Marsons là một tác giả người Anh về tiểu thuyết tội phạm, đến từ Black Country ở West Midlands. Cô đã bán được hơn ba triệu rưỡi bản tiểu thuyết của mình, những tác phẩm của cô đã được dịch ra 28 thứ tiếng.

Angela Marsons đến từ Brierley Hill ở West Midlands và là cựu nhân viên bảo vệ tại Trung tâm Mua sắm Merry Hill . Bị nhiều nhà xuất bản từ chối trong hơn 25 năm, cô đã phát hành ba cuốn sách trong loạt tội phạm của mình vào năm 2015 dưới sự quản lý của nhà xuất bản kỹ thuật số Bookouture. Tất cả các cuốn sách của cô đều có bối cảnh Đất nước Đen, nhưng tác giả nói “Tôi không bao giờ viết về một nhóm người hoặc bất kỳ ai cụ thể mà tôi biết, tất cả các nhân vật của tôi đều khiến tôi tin tưởng. “Nhân vật chính trong loạt phim tội phạm là Thám tử Kim Stone. Sự thành công của những cuốn sách Kim Stone được xuất bản kỹ thuật số đã dẫn đến một hợp đồng in ấn với nhà xuất bản Bonnier Publishing Fiction. Marsons đã ký hợp đồng với Bookouture tổng cộng 16 cuốn trong bộ Kim Stone. Năm 2020, Marsons ký hợp đồng với Bookoture để mua thêm 12 cuốn trong bộ Kim Stone, nâng tổng số lên 25 cuốn.

II. Review sách Mất Tích – Angela Marsons

Review sách Mất Tích - Angela Marsons

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Dưới đây là tổng hợp Review sách Mất Tích của tiểu thuyết gia Angela Marsons. Giúp bạn có cái nhìn tổng quan nhất về cuốn sách mà không cần mất thời gian tìm kiếm.

Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi & cập nhật thông tin mới nhất nhé.

1. QUANG HUY NGUYỄN review sách Mất Tích – Angela Marsons

“Chúng mày yêu thương con gái được bao nhiêu? Hãy quy đổi nó ra tiền. Một cuộc cạnh tranh lành mạnh sẽ mang lại điều tốt đẹp nhất. Cặp đôi nào đưa ra số tiền cao nhất sẽ được gặp lại con gái. Đôi còn lại thì không. Đây là nguyên tắc bất di bất dịch. Tao sẽ giữ liên lạc. Đừng có làm gì dại dột. Một đứa sẽ phải chết.”

Tin nhắn này là cơn ác mộng đối với hai gia đình, Stephen và Elizabeth Hansons cùng với Karen và Robert Timmins. Hai bé gái Charlie và Amy bị bắt cóc cùng một lúc. Elizabeth và Karen từng là những người bạn thân thiết. Cả hai gia đình đều chơi rất thân với nhau. Nhưng rồi vì tin nhắn này mà tình cảm của họ không còn như xưa. Nữ Thanh tra Kim Stone nhận vụ điều tra này do Karen nhờ cậy. Cô không chỉ phải lo đối phó với lũ bắt cóc, chạy đua với thời gian tìm ra hai bé gái, mà còn phải lo giải quyết những mâu thuẫn dồn nén đến cực điểm giữa hai gia đình, cũng như những bí mật giữa họ. Một sống một chết. Bố mẹ nào trả nhiều tiền hơn thì con của họ sẽ sống sót trở về. Một trò chơi tàn độc. Vì mạng sống của con gái, hai gia đình rơi vào cuộc chiến khủng khiếp. Tình bạn, tình yêu đều bị thử thách ở mức cao nhất. Liệu Kim Stone có cứu được hai đứa trẻ, và tìm ra những bí mật sau cùng???

MẤT TÍCH có cách đặt vấn đề rất hấp dẫn, khác hẳn những tiểu thuyết trinh thám bắt cóc thông thường. Với tin nhắn ghê rợn kia, nhịp độ của tiểu thuyết ngày càng hồi hộp, gay cấn và căng thẳng theo từng diễn biến. Tác giả đã tập trung kha khá thời lượng tiểu thuyết vào mâu thuẫn giữa hai cặp vợ chồng, cũng như những nỗ lực sống còn trong cảnh hiểm nguy của Charlie và Amy. Những đau đớn, dằn vặt, những hành động tuyệt vọng được Angela Marsons mô tả rất tinh tế. Chỉ vì con những ông bố bà mẹ sẵn sàng làm tất cả, thậm chí kể cả việc con mình sống thì con người khác sẽ phải chết. Tự hỏi nếu mình lâm vào hoàn cảnh này, thì mình sẽ hành xử thế nào??? Điểm sáng của tiểu thuyết là hình tượng hai bé gái can đảm. Charlie và Amy trong hoàn cảnh tột cùng đau đớn, hiểm nguy vẫn bảo vệ nhau, nỗ lực đến tận cùng che chắn cho nhau và tìm cơ hội để một trong hai sống sót. Tuy vai trò điều tra của cảnh sát mờ nhạt, nhưng Kim Stone cùng các cộng sự vẫn hiện lên rõ nét. Có những lúc Kim Stone cảm thấy bất lực, nóng giận muốn bỏ cuộc, đặc biệt là ở vụ án trước giống hệt cô đã thất bại. Một nữ thanh tra hiện lên với tính cách rất người. Thông minh có, dịu dàng có, nóng nảy, bộp chộp cũng có. Cộng thêm cả tổ điều tra đều là các nhân viên có cá tính riêng, khiến truyện thêm cuốn hút. Thật sự là khi phát hiện hung thủ cuối cùng, mình đã rất bất ngờ. Sẽ tìm đọc thêm các tác phẩm khác của Angela Marsons.

2. LIZ review sách Mất Tích – Angela Marsons

Tôi đã yêu thích tất cả bộ truyện Kim Stone của Angela Marsons mà tôi đã đọc. Nhờ netgalley, tôi đã bị cuốn hút vào những cuốn sách sau của cô ấy và không bao giờ phải đọc tất cả những cuốn trước đó của cô ấy. Bây giờ tôi đang sửa chữa sai lầm đó.

Trẻ em bị bắt cóc là tiêu chuẩn trong tiểu thuyết bí ẩn. Nhưng ý tưởng về hai đứa trẻ được thực hiện, với các gia đình đọ sức với nhau trong một cuộc chiến đấu giá để xem cái nào được phép quay trở lại, đó là một điều gì đó mới mẻ và khác biệt. Và tối hơn. Bất kể nó sẽ đen tối và khó khăn, nhưng những gia đình này là những người bạn tốt của nhau. Và bây giờ, họ không. Vì vậy, bạn bị mắc kẹt trong địa ngục này và kẻ thái nhân cách thậm chí đã lấy đi một trong những nguồn an ủi chính mà bạn đáng lẽ phải có. Marsons đã làm rất tốt khi đưa ý tưởng này lên một tầm cao mới.

Và những gì tuyệt vời bằng văn bản. Điều này một lần nữa vượt ra ngoài tiêu chuẩn cho những điều bí ẩn. “Khi mọi thứ diễn ra theo kế hoạch, tâm trí anh ấy vẫn bình tĩnh, điềm đạm. Có một nhịp điệu nhẹ nhàng được phát trên nền nhưng một sự kiện bất ngờ đã giải phóng dàn nhạc trong đầu anh. Các nhạc cụ bị đập hết thời gian, dây đàn kêu lên một cách đau đớn, mang đến một dàn âm thanh ồn ào mà từ đó anh ấy không thể thoát ra được ”.

Sự căng thẳng ở đây là không thể chịu đựng được. Tôi cảm nhận được sự thất vọng của Kim sâu sắc như cô ấy. Kim cố gồng gánh toàn bộ. Trong “bức thư từ Angela”, bà Marsons viết “trong khi Kim có thể không phải là người ấm áp nhất trong các nhân vật” nhưng tôi nghĩ bà ấy đã nhầm. Kim’s có một trái tim lớn hơn tất cả những gì ở ngoài trời, vì vậy hãy sử dụng một câu nói sáo rỗng. Cô ấy chỉ không cho thấy nó. Cảm ơn trời cho Bryant. Đây là một bộ đôi tuyệt vời.

Và vâng, cái kết hơi khó tin, nhưng ai quan tâm chứ? Đây vẫn là một bí ẩn tuyệt vời.

3. MAUREEN review sách Mất Tích – Angela Marsons

Angela Marsons đưa chúng ta đến ngay trung tâm của những nơi quan trọng trong câu chuyện bắt cóc trẻ em này – phòng điều tra của cảnh sát, nhà của cha mẹ, trụ sở của bọn bắt cóc, và tất nhiên, nơi giam giữ các cô gái. Không cần phải nói rằng nơi NÀY nói riêng là một nơi thực sự đáng lo ngại, đáng sợ. Các cô gái biết rằng bất cứ khi nào họ nghe thấy tiếng bước chân xuống cầu thang, sẽ có một điều gì đó rất khó chịu xảy ra. Cảm giác ở đó, rất thực, đến nỗi chỉ tưởng tượng những bước chân đó (biết họ thuộc về ai) chỉ là điều đáng sợ nhất từ ​​trước đến nay.

Đây là một bài đọc thực sự hấp dẫn – tôi cảm thấy rất khó bỏ xuống và khi đọc, tôi đã không ngừng suy nghĩ về nó. Theo đúng nghĩa đen, các trang đã bay qua khi tôi háo hức và lo lắng khi khám phá ra số phận các cô gái đã hoàn toàn chiếm lấy. Thành thật mà nói, tôi không nghĩ rằng bài đánh giá của tôi có thể công bằng cho cuốn sách tuyệt vời này. Angela Marsons, bây giờ tôi đang tôn thờ trước bàn thờ của bạn!

4. LINDA review sách Mất Tích – Angela Marsons

Angela Marsons và D.I. Kim Stone, tôi sẽ theo bạn đến bất cứ đâu.

Và theo tôi đã làm. Tôi rón rén đằng sau vòng xoáy căng thẳng từng trang một. Bạn biết tôi đang nói về điều gì. Khi cơ bụng của bạn co lại như thể ai đó đang săm soi bạn với độ căng của dây chun. Và dây cao su đó được kéo căng đến gần làn da mỏng manh của bạn. Chỉ cần chờ đợi. SNAP!

D.I. Kim Stone và nhóm của cô ấy đã trở lại một lần nữa trong cuốn sách thứ ba của bộ truyện nổi tiếng này. Hai bé gái chín tuổi đã bị bắt cóc khi chúng chờ được cha mẹ đến đón. Kim đã được cảnh báo bởi Chánh thanh tra Woodward rằng có một phương tiện truyền thông mất điện và không ai có thể thảo luận hoặc rò rỉ thông tin. Điều này đã được thiết lập như một biện pháp phòng ngừa vì hai cô gái trẻ khác đã bị bắt cóc trước đó và chỉ một cô gái được trả lại.

Mẹ của một trong những cô gái bị bắt cóc, Karen, đã đặc biệt yêu cầu Kim đứng đầu cuộc điều tra. Cô ấy và Kim khi còn là thiếu niên cùng nhau và chúng ta tìm hiểu thêm chi tiết về quá khứ bí mật của Kim. Nhóm thiết lập một trung tâm chỉ huy tại nhà của Karen và chúng tôi trải qua cơn ác mộng hàng ngày về những gì đang bị đe dọa.

Angela Marsons đã tạo nên một nhân vật kiên cường, bất cần trong Kim Stone. Cô ấy không nhảy ra khỏi chiếc hộp được bao phủ bởi lông tơ ấm áp. Marsons mở hé cánh cửa với mỗi cuốn sách trong bộ truyện để tiết lộ vừa đủ về quá khứ của Stone. Có một trái tim đang đập dưới lớp áo cảnh sát bảo vệ đó. Các nhịp đập có thể không được nghe thấy dễ dàng dưới lớp phủ tự cách nhiệt. Và Kim chơi bài của cô ấy gần chiếc áo vest đó với lý do không được chia sẻ.

Mặc dù chủ đề này mang rất nhiều sức nặng và những điềm báo, nhưng Marsons đối xử với nó một cách tôn trọng. Sách của cô ấy không nhằm mục đích giật gân hay trêu ngươi. Cốt truyện được dệt nên bằng những thủ tục thông minh và phân tích được thể hiện bởi Stone và nhóm của cô. Đó là lý do tại sao đây là một cách đọc thông minh.

Và đó là lý do tại sao tôi đang theo dõi sát sao việc theo dõi bất kỳ dấu hiệu nào về cuốn sách tiếp theo trong bộ này. Chỉ cần nói từ này, Angela Marsons, và tôi ở đó.

5. BÙI THU HIỀN review sách Mất Tích – Angela Marsons

Một câu chuyện hay, cảm động. Một cuộc đấu trí giữa nữ thanh tra chịu nhiều tổn thương trong quá khứ nhưng vẫn đầy tình yêu và lòng nhân hậu. Câu chuyện đẩy lên đầy kịch tính và vỡ òa trong cảm xúc khi lũ trẻ được cứu thoát và kẻ xấu bị trừng trị…

6. LE PHUONG review sách Mất Tích – Angela Marsons

Để trẻ em làm nạn nhân của tên giết người biến thái, đọc vừa thấy sợ, vừa thấy tác giả có vẻ tàn nhẫn quá 🙁. Nhưng truyện nói chung hay, hồi hộp. Dịch cũng tốt.

III. Trích dẫn sách Mất Tích – Angela Marsons

Trích dẫn sách Mất Tích - Angela Marsons

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Trích đoạn cuốn tiểu thuyết trinh thám “Mất Tích – Angela Marsons”

Phần Dẫn – Tháng 2-2014

Emily Billingham cố gắng gào thét qua bàn tay đang bịt miệng cô bé.

Những ngón tay gầy nhưng rất khoẻ đang ấn mạnh vào xương quai hàm của cô bé. Cô bé gào thét nhưng âm thanh gặp phải lực cản của bàn tay bịt chặt dội ngược trở lại, cô bé vội đưa đầu về phía sau để thoát thân. Nhưng sau gáy cô bé lại va phải cái gì cưng cứng – cái gờ của thùng xe.

“Lãnh đủ chưa, nhóc con ngu si?” Hắn nói, kéo cô bé trở lại.

Tiếng lùng bùng trong tai cô bé gần như che lấp hết tất cả lời nói của hắn. Cô bé có thể cảm thấy tiếng tim mình đang đập thình thịch trong lồng ngực.

Miếng vải bịt mắt che hết tầm nhìn xung quanh nhưng cô bé vẫn cảm thấy tiếng sỏi lạo xạo dưới chân mình.

Mỗi bước chân lại đưa cô bé xa dần Suzie.

Emily cong người lên lần nữa. Cô bé dùng phần cánh tay trên để cố gắng đẩy mình ra xa khỏi người hắn nhưng hắn kéo cô bé gần hơn. Cô bé càng cố gắng vùng vẫy khỏi vòng siết thì cánh tay của hắn lại chặt thêm. Cô bé không muốn đi với hắn. Cô bé phải có tự do. Cô bé cần sự giúp đỡ. Bố cô sẽ biết phải làm gì và sẽ cứu cả hai người.

Cô bé nghe có tiếng cọt kẹt từ cánh cửa. Ôi, không, đó là một chiếc xe tải loại nhỏ.

Cô bé gom góp hết sức tàn để thét lên. Cô bé không hề muốn phải chui vào trong chiếc xe tải lại lần nữa.

“Không… làm ơn…,” cô bé khóc, cố sức vùng vẫy khỏi vòng siết của hắn.

Hắn đạp mạnh vào khuỷu chân cô bé.

Cô bé khuỵu xuống và cả người ngã dúi về phía trước, nhưng hắn kịp thời túm tóc cô bé kéo lại.

Da đầu cô bé nhói đau khi dòng lệ trào ra từ khoé mắt.

Chỉ trong một động tác, hắn đã tống cô bé vào thùng xe và đóng sập cánh cửa lại. Chính là tiếng động nhỏ này mấy ngày trước cô bé đã nghe thấy khi đang đi bộ đến trường.

Lớp học lúc này xem ra quá xa vời và cô bé tự hỏi liệu có được nhìn mặt bạn bè lần nữa không?

Chiếc xe quay đầu gấp, đẩy cô bé ngã dúi về phía cửa xe. Vết thương phía sau gáy lại nhói lên như pháo hoa nổ bung ra.

Cô bé oằn người cố giữ thăng bằng nhưng chiếc xe chạy quá nhanh, đẩy cô bé ngã xuống.

Má cô bé đập xuống sàn gỗ lúc chiếc xe nảy lên lúc rồ ga. Cô bé nhăn mặt khi bắp chân găm phải một chiếc đinh. Một vệt máu nóng chảy xuống mắt cá chân.

Suzie luôn động viên cô bé phải mạnh mẽ. Giống như khi cô bé bị bong gân cổ tay ở phòng Gym. Suzie đã siết chặt hai tay cô bé để truyền sức mạnh tinh thần, nói với cô bé tất cả rồi sẽ ổn. Và cô bé cũng đã ổn.

Nhưng lần này thì không ổn rồi.

“Mình không làm được, Suzie, mình xin lỗi,” Emily thì thầm trong tiếng nức nở. Cô bé muốn trở nên can đảm vì bạn của mình nhưng cơn run rẩy đã lan từ chân ra khắp cơ thể.

Cô bé co đầu gối về phía cằm, cố thu người thật chặt như một quả bóng nhỏ, nhưng cơn run rẩy không hề dừng lại.

Cô bé cảm thấy một giọt nước tiểu rỉ ra từ giữa hai chân. Từ đó dòng nước tiểu chảy ra như suối mà cơ thể cô bé vô phương kiểm soát.

Tiếng sụt sịt tạm thời bị ngắt quãng khi Emily cầu nguyện cho màn tra tấn này mau kết thúc.

Và rồi đột nhiên, chiếc xe tải dừng lại.

“Mẹ ơi, đến cứu con với,” cô bé thì thầm khi sự yên lặng đột ngột mang đầy điềm gở chợt bao quanh.

Cô bé ngồi dựa vào cánh cửa và bất động. Cơn run rẩy đã làm tê liệt tứ chi, cô bé không còn chút sức mạnh kháng cự lại hắn và đành ngồi phó mặc cho số phận.

Nỗi sợ vón thành cục trong cổ họng cô bé khi kẻ bắt cóc mở cửa xe.

Black Country – tháng 3 – 2015

Kim Stone cảm thấy cơn giận đang bùng cháy trong người. Từ điểm châm lửa ở não, cơn giận lan nhanh như điện đến gan bàn chân và xung động không ngừng.

Nếu đồng nghiệp của cô, Bryant đang ở bên cô lúc này, hẳn anh sẽ hối thúc cô phải bình tâm lại ngay, không nên hành động cảm tính mà phải nghĩ cho sự nghiệp rồi sinh kế sau này.

Cho nên đây là việc cô phải làm một mình.

Pure Gym nằm trên phố Level trên đồi Brierley và ở giữa trung tâm mua sắm đồi Merry và tổ hợp văn phòng – quầy bar Waterfront.

Đó là giờ ăn trưa ngày chủ nhật và bãi đỗ xe chật kín. Cô lái xe vòng vòng, xác định được chiếc xe mà cô đang kiếm rồi mới đậu con Ninja ngay bên ngoài cửa trước. Cô không định ở đó lâu.

Cô bước vào tiền sảnh và tiến về bàn tiếp tân. Một phụ nữ xinh đẹp, tao nhã mỉm cười rạng rỡ và chìa tay ra. Kim đoán người phụ nữ này muốn hỏi về thẻ thành viên của phòng Gym. Kim cũng có một cái thẻ của riêng mình để đưa ra – thẻ ngành cảnh sát.

“Tôi không phải là thành viên ở đây nhưng tôi có vài lời muốn trao đổi với một trong số những người đang tập ở đây.”

Người phụ nữ kia nhìn quanh như muốn hỏi han về vấn đề này.

“Chuyện của cảnh sát,” Kim khẳng định. Cũng kiểu kiểu như thế, cô tự nói với bản thân.

Người phụ nữ gật đầu.

Kim nhìn vào bảng chỉ dẫn và biết chính xác nơi cô cần đến. Cô rẽ trái và thấy mình đang ở sau ba hàng máy tập, nơi mà mọi người đang đi bộ và chạy chậm.

Cô nhìn dọc theo tấm lưng của những con người đang tiêu xài năng lượng cơ thể mà vẫn chỉ ở nguyên tại chỗ.

Người mà cô đang tìm kiếm đang tập động tác lên và xuống ở một góc phía xa. Mái tóc dài vàng hoe buộc đuôi ngựa chính là đặc điểm nhận dạng.

Đã tìm thấy mục tiêu, Kim quên ngay đi tiếng nâng tạ hay tập chạy của những người xung quanh, họ đang nhìn cô với ánh mắt tò mò khi cô là người duy nhất không mặc đồ tập trong cả căn phòng.

Tất cả những gì cô quan tâm là sự dính líu của người phụ nữ kia đối với cái chết của một cậu bé 19 tuổi tên là Dewain.

Cô chắn ngang phía trước máy tập. Nỗi kinh ngạc trên gương mặt Tracy Frost gần như lấn át sự giận dữ.

“Nói vài lời được chứ?” Kim hỏi, mặc dù đấy không hẳn là câu hỏi.

Trong một giây, người phụ nữ kia gần như bước hụt chân và điều đó thật tệ hại.

“Làm thế quái nào mà cô…,” Tracy nhìn quanh. “Đừng có bảo là cô lấy thẻ ngành ra để vào đây nhé?”

“Một vài lời nói riêng,” Kim lặp lại.

Tracy cứ tiếp tục bước trên máy chạy.

“Nhìn tôi đây! Tôi không ngại phải làm việc đó ở đây đâu,” Kim cao giọng, “Đằng nào thì tôi cũng không bao giờ gặp lại những người ở đây nữa.”

Kim có thể cảm thấy ít nhất là một nửa ánh mắt trong phòng tập đang đổ dồn về phía hai người bọn họ.

Tracy bước xuống khỏi máy tập và với tay lấy cái điện thoại.

Kim ngạc nhiên về chiều cao của người phụ nữ này và đoán cô ta cùng lắm là được 1,57 mét. Kim chưa bao giờ thấy cô ta không đi giày cao gót mười lăm phân, bất kể mọi thời tiết.

Kim sải bước đến cạnh cửa phòng toilet nữ và đẩy Tracy dựa vào tường. Suýt chút nữa, đầu cô ta va phải cái máy sấy tay cách có vài phân.

“Mày nghĩ mày đang làm cái quái gì thế?” Kim thét lớn.

Một cánh cửa ngăn nhỏ toilet bật mở và một cô gái trẻ sợ hãi chạy ra. Giờ chỉ còn hai người họ.

“Cô không thể chạm vào người tôi thế…”

Kim lùi lại, chừa ra một khoảng cách rất hẹp giữa hai người bọn họ. “Thế quái nào mà mày lại cho đăng câu chuyện đó, hả con ngốc? Giờ thì thằng bé chết rồi. Dewain Wright đã chết là do mày.”

Tracy Frost, phóng viên địa phương kiêm một kẻ rác rưởi, chớp mắt hai lần khi những từ ngữ của Kim chạm vào não của ả. “Nhưng… câu chuyện của tôi…”

“Câu chuyện của mày khiến thằng bé bị giết, con bò cái đần độn.”

Tracy bắt đầu lắc đầu. Kim gật đầu. “Ồ, đúng thế đấy.”

Dewain Wright là một thiếu niên đến từ khu Hollytree. Thằng nhóc đã gia nhập một băng nhóm gọi là Anh em Hollytree trong ba năm rồi muốn ra khỏi băng. Băng nhóm đánh hơi được điều đó và cho người đâm nó. Chúng nghĩ chúng đã giết chết thằng nhóc nhưng một người qua đường đã kịp thời sơ cứu khẩn cấp cho nó. Đó là lúc Kim được gọi vào điều tra vụ mưu sát có chủ ý này.

Chỉ thị đầu tiên của cô nhận được cho vụ này là phải giữ kín sự thật rằng thằng nhóc vẫn còn sống với mọi người, tất nhiên là trừ gia đình thằng bé. Cô biết rằng nếu chuyện này mà lọt đến tai băng Anh em Hollytree thì bọn chúng sẽ lại tìm cách kết liễu thằng nhóc.

Cô dành cả đêm trên ghế cạnh giường bệnh, cầu nguyện cho thằng bé sẽ đánh bại được chẩn đoán ban đầu và tự mình thở được. Cô đã nắm tay thằng bé, muốn trao đi năng lượng của cô, giúp thằng bé tìm thấy sức mạnh để hồi tỉnh. Lòng can đảm dám thay đổi cuộc đời và thách thức số phận của thằng bé đã làm cô xúc động. Cô muốn có cơ hội hiểu thêm về chàng trai trẻ dũng cảm này – người đã dám quyết định rằng giang hồ không phải là con đường của mình.

Kim dựa sát tường và nhìn chằm chằm Tracy. Không có chỗ nào để cho ả trốn được. “Tao đã bảo mày đừng đăng câu chuyện đó nhưng mày không kiềm chế được, đúng không? Cuối cùng cũng chỉ là vì lên trang nhất, không phải sao? Mày muốn gây chú ý với cả nước đến mức sẵn lòng hi sinh mạng sống của một đứa trẻ?” Kim thét vào mặt ả. “Rồi, thế thì tao cũng mong người ta chú ý đến mày – bởi vì không còn chỗ cho mày ở đây nữa đâu. Tao đảm bảo đấy.”

“Đó không phải do…”

“Chắc chắn đó là do mày,” Kim điên tiết. “Tao không hiểu sao mày biết được thằng bé vẫn còn sống nhưng giờ thì nó đã chết. Và lần này là chết thật.”

Sự bối rối vặn xoắn cả những đường nét trên gương mặt ả. Ả đàn bà ngu ngốc cố mở miệng nhưng không tìm được từ nào. Mà đằng nào Kim cũng không thèm nghe.

“Mày biết thằng bé đã cố để thoát ra, phải không hả? Dewain là một thằng bé ngoan tìm cách để không phải chết.”

“Nó có thể không phải do tôi,” Tracy nói, khi máu đã từ từ trở về với khuôn mặt.

“Không, Tracy ạ, là do mày,” Kim nhấn mạnh. “Máu của Dewain Wright giờ đã dính trên bàn tay bẩn thỉu của mày.”

“Tôi chỉ làm việc của mình. Thế giới có quyền được biết.”

Kim bước đến gần hơn.

“Tao thề có Chúa, Tracy. Tao sẽ không dừng lại chừng nào mày còn đến tòa báo để đưa…”

Lời nói của cô bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại.

Tracy nắm lấy cơ hội để bước ra khỏi tầm với của Kim.

“Stone nghe,” cô trả lời.

“Tôi cần cô về đồn. Ngay bây giờ.”

Thanh tra trưởng Woodwards không phải là ông sếp dễ chịu gì nhưng thường thường ông cũng bỏ thời gian để chào hỏi xã giao mấy câu.

Đầu óc của Kim nhanh chóng hoạt động. Sếp gọi cô vào trưa chủ nhật sau khi đã nhất quyết bảo cô cần nghỉ ngơi một hôm. Và ông ấy như kiểu đang điên tiết vì chuyện gì đó.

“Tôi đến đây, Stacey. Chuẩn bị cho tôi một ly vang trắng không đá.” Cô nói xong rồi cúp máy. Nếu sếp thắc mắc vì bị gọi là Stacey thì cô sẽ giải thích sau.

Không đời nào cô lại lộ ra một cuộc gọi khẩn từ sếp mình khi cô đang đứng trong cự li nhổ nước bọt là trúng với một ả phóng viên đáng khinh bỉ nhất mà cô đã từng gặp.

Sẽ xảy ra chỉ một trong hai tình huống. Hoặc là ả sẽ nghĩ cô đang dính phốt nào đó hoặc đang có biến gì lớn. Tình huống nào cũng sẽ có lợi cho ả phóng viên mạt hạng này nếu ả nghe lỏm được.

Cô quay lại nhìn Tracy Frost. “Đừng nghĩ là chuyện này đã chấm hết, tao sẽ tìm cách bắt mày trả giá về những việc mày đã làm. Tao thề.” Kim nói, đẩy cửa phòng vệ sinh bước ra.

“Tôi sẽ khiến cô mất việc vì vụ này,” Tracy gào lên sau lưng cô.

“Sợ thế,” Kim không thèm ngoái đầu lại. Một thằng bé 19 tuổi đã chết đêm qua không vì lí do gì cả. Đây không phải là những ngày tuyệt vời nhất mà cô có.

Và cô có cảm giác rằng chuyện này sẽ còn tệ hơn nữa.

………

Mất Tích - Angela Marsons

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè!

Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!

5/5 - (9 bình chọn)

Có thể bạn quan tâm

Trích dẫn sách Điệp Viên - Paulo Coelho

Điệp Viên – Paulo Coelho

Điệp Viên là câu chuyện khó quên của Paulo Coelho về một người phụ nữ dám thách thức những định kiến cũ kỹ của xã hội, để phải trả một cái giá quá lớn bằng sinh mạng của mình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.