Thể loại | Truyện dài |
Tác giả | Nguyễn Nhật Ánh |
NXB | NXB Trẻ |
CTy Phát Hành | NXB Trẻ |
Số trang | 256 |
Ngày xuất bản | 02-2019 |
Giá bán | FAHASA T I K I SHOPEE |
I. Giới thiệu sách Trước Vòng Chung Kết
Trước vòng chung kết là một trong những tác phẩm viết cho lứa tuổi thiếu nhi của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, xuất bản năm 1984.
Trước vòng chung kết kể về phong trào bóng đá học đường giữa những đội bóng của các khu phố, những đội bóng của các phường và giữa những đội bóng của các lớp (cùng trường) với nhau.
Truyện mở đầu bằng trận cầu trên vỉa hè nảy lửa của phong trào bóng đá đường phố giữa đội “Mũi tên vàng” (tức đội khu phố 1) và đội “Sư tử” (tức đội khu phố 2) của phường 2.
Hai đội có thể được xem là “hai đối thủ truyền kiếp”, “không đội trời chung”, và cùng sở hữu những siêu sao lợi hại, ví dụ như: Tân (Nguyễn Hoàng Tân) là đội trưởng đội “Mũi tên vàng” và Hùng bụi là đội trưởng đội “Sư tử”, Hoàng là thủ môn của đội “Mũi tên vàng”, được mệnh danh là “thủ môn xuất sắc nhất phường 2”, Long quắn là thủ môn của đội “Sư tử”, một thủ môn cũng khá xuất sắc ở đấu trường phường 2, Sơn cao cùng với Hùng bụi là hai tiền đạo nổi trội nhất của đội “Sư tử”,….
Truyện đề cao tinh thần thể thao chân chính, sự thành thật và cũng nhấn mạnh tầm quan trọng và cần thiết của việc học tập và trau dồi kiến thức.
NHÂN VẬT
Tân: Tên thật là Nguyễn Hoàng Tân, là siêu sao của đội bóng đá Mũi tên vàng (khu phố 1) và đội tuyển phường 2 sau này. Tuy học không được tốt nhưng bù lại cậu đá bóng rất giỏi. Vị trí sở trường của Tân là tiền đạo. Tân là cầu thủ rất quan trọng trong tất cả các đội bóng mà cậu tham gia, bao gồm: đội Mũi tên vàng, đội bóng của lớp Bốn Một, đội tuyển phường 2,….Tuy nhiên, Tân lại có khá nhiều khuyết điểm như: không chăm chỉ học tập, dễ nghe lời và làm theo những việc xấu. Tuy vậy, từ sau vụ án “bán độ” tai tiếng trong trận đấu giữa Mũi tên vàng và Sư tử, Tân mới tỉnh ngộ và nhận ra lỗi của mình. Và cũng từ sau khi bố mẹ và thầy cô của Tân yêu cầu cậu phải tập trung học tập trước, rồi sau đó mới tính đến chuyện vui chơi, Tân đã cố gắng chăm chỉ học và học lực của cậu đã tốt hơn trước đây rất nhiều.
Hùng “bụi”: Đội trưởng của đội Sư tử (khu phố 2). Vị trí sở trường: Tiền đạo. Nhờ thân hình mập mạp khỏe mạnh và bắp thịt rất cứng, Hùng có khả năng tì đè và loại bỏ đối thủ đang bám theo mình rất dễ dàng. Trước đây, Hùng bụi là trẻ bụi đời, từng có một thời gian ngắn đi học nhưng vì một số lý do, nhất là lý do về chuyện gia đình, cậu quyết định bỏ học. Hùng bụi kiếm sống bằng cách đi nhặt bao ni-lông kể từ đó. Nhưng sau này nhờ nhận thức được tầm quan trọng của việc học, Hùng bụi đã đăng ký đi học lớp phổ cập ban đêm. Cũng như Tân, Hùng bụi là cầu thủ rất quan trọng của những đội bóng cậu thi đấu, như đội Sư tử hay đội tuyển phường 2 sau này.
Hoàng: Thủ môn tài năng của phường 2. Vốn đam mê bóng đá từ bé, từ khi phát hiện ra chỗ đứng của mình là ở trong cầu môn (khung thành), Hoàng bao giờ cũng luôn cố gắng làm tốt nhiệm vụ của mình. Cậu rất thích đối đầu với những chân sút hóc hiểm như: Tân, Hùng bụi,… vì theo Hoàng khi đó, khán giả mới thấy được hết tài nghệ và lòng dũng cảm của cậu. Hoàng chính là thủ môn chủ chốt của nhiều đội bóng như: đội Mũi tên vàng, đội Sư tử, đội tuyển phường 2,…. Tuy vậy, Hoàng cũng để lại khá nhiều tai tiếng khi nhiều người cho rằng cậu bán độ trong trận đấu giữa Mũi tên vàng và Sư tử như đã nói trên, khi cậu cố tình bay người sang trái, trong khi bóng lại đi thắng và bay vào lưới. Nhưng sau khi điều tra kỹ, mọi người mới biết rằng Tân mới là thủ phạm, còn Hoàng chỉ bất bình trước thái độ của người đồng đội với mình ở đội Mũi tên vàng. Trên lớp, cậu cũng học cùng lớp với nhiều cầu thủ trong đội như: Tân, Thịnh, Thành, Dũng, Dương, Tình, Quân. Trong đội bóng, nhất là khi về đội Sư tử, dù phải cạnh tranh với một số thủ môn khác nhưng bao giờ Hoàng cũng là một nhân tố quan trọng ở vị trí gác đền.
Ngoài ra, trong truyện còn có một số nhân vật khác như: Sơn cao, Long quắn, Sĩ, Thuận ròm, Minh Mông Cổ, Tâm sún (đội Sư tử); Thịnh, Thành, Dũng, Tình, Quân, Dương (đội Mũi tên vàng); Sinh, Ngọc, Diệm, Lộc, Đạo, Luận, Hiệp (khu phố 4); anh Sáu (anh của Tân); chị Nguyên (chị của Tân); anh Long (phụ trách thiếu nhi phường 2); anh Việt (phụ trách bộ môn bóng đá của phòng thể dục thể thao quận),….
II. Review sách Trước Vòng Chung Kết
LINK GIẢM GIÁ → | FAHASA T I K I SHOPEE |
Dưới đây là tổng hợp Review sách Trước Vòng Chung Kết của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Giúp bạn có cái nhìn tổng quan nhất về cuốn sách và không cần mất thời gian tìm kiếm.
Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi và cập nhật thông tin mới nhất nhé.
1. HONG DAO review sách Trước Vòng Chung Kết
Mình sẽ tập coi đá bóng quá, hấp dẫn đó chứ. Càng về sau càng xúc động vì những thay đổi tích cực của các cầu thủ nhí và những trận đấu diễn ra thì càng lúc càng chuyên nghiệp và gây cấn.
Cô giáo của Tân cũng khá “lợi hại” đó chứ. Vì 4 tên bạn thân đều bao che, không đứa nào chịu khai ra Tân là thủ phạm móc “cái đuôi” lên cổ áo Lộc, làm trò cười cho cả lớp nên cô bắt cả bàn đứng lên đến hết tiết học và dùng thêm chiêu khích tướng: bạn nào làm mà không nhận là hèn nhát vì làm cho cả bàn phải chịu phạt chung; vì vậy lập tức Tân phải “đầu thú” ngay.
Sau đó, cô lại cho Tân đem tập vở lên trên đầu lớp ngồi, vừa bị tách khỏi đồng bọn, vừa ngồi trên dễ lọt vào tầm mắt cô lại ngồi chung với đám con gái hay méc cô thế nên tên quỷ nào cũng ngán hình phạt này. Khi Tân giở trò đánh bạn thì cô cấm luôn Tân tham gia vào đội bóng, cô đánh trúng vào niềm đam mê của chàng, buộc chàng ta phải biết hối lỗi. Cô cho rằng vắng 1 cầu thủ xuất sắc như Tân, nếu đội bóng bị thua cũng là chuyện thường tình trong thi đấu, tuy nhiên, không được đưa Tân vào đá vì Tân không có tinh thần thể thao (hèn nhát vì không dám nhận lỗi lại còn ăn hiếp bạn gái)
2. THANH HUYỀN review sách Trước Vòng Chung Kết
Đây là 1 tác phẩm hoàn toàn không hề dính dáng chút gì đến những tình cảm nam nữ thường thấy trong các tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh. Nó nói về tình bạn giữa những cậu bé, giữa những đứa được đi học đàng hoàng và những trẻ em nhà nghèo, thất học.
Khi đọc tựa đề, mình đoán ngay truyện có nói về bóng đá và đoán chắc truyện này không hấp dẫn. Tuy nhiên mình vẫn quyết định đọc. Đúng là đoạn đầu câu chuyện đối với mình chả hấp dẫn tí nào. Nhưng đoạn sau đã làm mình thay đổi suy nghĩ hẳn. đó chính là bắt đầu từ giai đoạn “trước vòng chung kết”.
Đó là tình bạn gắn bó giữa những cậu bé, đã nhiều lúc chửi bới, đánh nhau nhưng cuối cùng đã dần dần trở thành bạn bè tốt. Đó là sự hy sinh cho bạn bé, sự trung thực trong thi đấu thể thao, sự can đảm thừa nhận lỗi lầm để bạn bè không bị lỗi oan…
1 câu chuyện tình bạn thật cảm động.
3. THẮNG review sách Trước Vòng Chung Kết
Cuốn Nguyễn Nhật Ánh thứ hai trong 2018 của Thắng và là cuốn truyện dài đầu tiên “thắng lớn” của Nguyễn Nhật Ánh.
“Trước vòng chung kết” không cầu kỳ, không khúc khỉu, không dramatic. Nó nhẹ nhàng, nhặt tỉa ra một nhánh thời gian ngắn, ở một không gian nhỏ, chọn một câu chuyện trẻ con nhẹ nhàng và dành hết màu sắc diễn tả nó. Câu chuyện quanh quanh đám con nít trong một xóm Sài Gòn với đam mê bóng đá, nhân vật được khắc hoạ nhiều nhất có thể kể tới là: Tân, Hùng bụi, Hoàng,…
Ồ ye, đương nhiên là mình coi đá banh rồi. Nhưng mà thích không? Không. Và mình tự hào khẳng định luôn là mình không có hứng thú gì với bộ môn này, và cũng chả màn tới cái định kiến tầm phào với môn thế thao “phái mạnh” . Nhưng sau khi đọc cuốn này, mình nhất định sẽ về xem thử một trận bóng đá, coi nó đã thế nào. Các trận bóng của “Mũi tên vàng” và “Sư tử” được miêu tả không ít trong truyện, mỗi đoạn như vậy đều là các khúc gây cấn nhất và hồi hộp nhất và càng đi về sau thì các trận càng “đã”. Bởi vậy mới nói, NNA hẳn cũng phải là một fan bóng đá, vì phải có cái quan sát tường tận, tỉ mỉ và cái cảm khi ở sân bóng, ông mới có thể diễn tả được màu sắc như vậy, chân thật như vậy. Tự nhiên thấy hiểu bóng đá một tí, thấy được cái đẹp của nó một tí.
70% đầu của truyện không có chuyển biến đáng kế của tâm lý các nhân vật. Tại chuyện ngắn, có 200 trang, mà nhân vật thì ít, nên ưu tiên chỉ có mấy bận là: Tân, Hùng và Hoàng. Mình đang phân vân nhân vật ưa thích nhất của mình là Hoàng hay Hùng. Hùng có cái chất ngông giang hồ, làm giỏi, giữ lời, nhưng nó cũng khả năng đồng cảm tốt, tâm lý và có cái khao khát học. Nếu thằng Hùng vào Hogwart thì nó sẽ vào gryfindoor. Thằng Hoàng có một sự thèm thuồng kiên định cho thử thách về cái nó thích, khi nó bị tước đi, nó sẽ sẵn sàng trầy trật cho nó. Thằng hufflepuff cũng là đứa dễ thương, trung thành, đứa nào cũng thích. Vẫn còn nhiều điểm trong các mối quan hệ mà NNA có thể khai thác, hi vọng ổng đã viết cuốn gì đó nối tiếp phần này.
Mình biết rõ là mình ghét mấy ông thanh niên trong chuyện này. Ông anh sáu, ông Long cán bộ. Chắc vì mấy ông này mang tình thần thanh niên cách mạng khó hiểu gì đó, nên mỗi lần mở thoại là phát ra đủ thứ trịnh thượng. Nào là tinh thần, nào là lý tưởng, bắt xưng cậu xưng bạn. Mệt. Thằng Tân, lúc ở trong sân không vổ tay cho bàn thắng của đội đối phương cũng bị chỉ trích. Lúc đó mình tin thưởng thức một bằng thắng đẹp của đối phương cũng chỉ là cảm giác giả tạo tưởng tượng, lòng tức anh ách mà bày đặt. Mấy đứa con nít bao giờ cũng giỏi ở chuyện thành thành với cảm xúc ( người lớn hay gọi là honest to yourself hay gì gì đó).
Đoạn ưu thích: “Thiên đường mơ ước vốn là nơi quanh năm để ngỏ, vào cửa tự do, không tốn tiền, nên Hùng bụi mặc sức phóng trí tưởng tượng bay xa thật xa”.
4. ZELE review sách Trước Vòng Chung Kết
Với mình, truyện của chú Ánh luôn là tấm vé về tuổi thơ 😀 Trước vòng chung kết cũng vậy, nó cho mình được hòa vào không khí những trận bóng giữa trưa hè của đám trẻ trong xóm, được sống lại những suy nghĩ hồn nhiên, thật thà, ngây thơ của lũ trẻ. Chúng có lúc ganh đua, đánh lộn, chơi xấu,… nhưng bản tính ẩn chứa bên trong mỗi đứa, luôn có 1 phần rất vô tư, nghĩa hiệp, chỉ là dòng đời xô đẩy mà thôi. Tình cảm nhóm bạn dành cho nhau, những hành động quan tâm nhau, cùng nhau quyết tâm học hành, … thật khiến người ta suy nghĩ. Gì chứ truyện trẻ con lười học, chỉ thích đi làm kiếm tiền, đứa nào hồi bé chả mơ được. Thế nhưng đã mấy đứa nghĩ được đến lòng tự ái mình dốt hơn bạn bè, nghĩ đc đến lợi ích của việc học cho sau này?
Không thiếu những đoạn truyện cười ra nước mắt, yêu các cậu bé lắm. Đọc truyện mà như thấy mình là hot girl của truyện ý 😀 Yêu Tân vì Tân rất ngoan và galang, rất vô tư, phong cách “sai thì sửa, chửa thì đẻ”!! Doạn đi xem đá bóng vs anh Sáu, cãi cùn lắm! mà quan trọng là rất biết tiếp thu cái hay, lại rất nghĩa hiệp, thỉnh thoảng suy nghĩ người lớn ghê, ấm áp ghê!!
Đáng ngưỡng mộ nhất truyện chính là tinh thần thể thao chân chính của dàn cầu thủ nhí, rất đáng suy ngẫm. Dù con đường phía trước con gian nan, đường đến vòng chung kết còn dài và khó khăn lắm, các em cũng không lấy đó làm lý do để phản lại những hành động tốt đẹp các em dành cho nhau. Ngoài việc khu phố 2 và khu phố 8 đang gay cấn giành nhau từng điểm một, thì trên hết, các em còn là bạn. Bạn ngã ai lại không đỡ, dù là lỡ mất tấm vé vào vòng chung kết chứ! Yêu lắm các cầu thủ tí hon! Cảm ơn các em, cám ơn những pha bóng đẹp, những hành động tuyệt vời! Đọc xong truyện, vui như thể đó là ký ức tươi đẹp của chính mình!
Trước hết, người ta tới sân vận động là để coi đá bóng, để thưởng thức nghệ thuật điều khiển trái bóng của các cầu thủ. Trước những pha dàn xếp ngoạn mục, những cú đi bóng lắt léo, những cú sút tuyệt kỹ không cần biết của phe nào, người xem chân chính đều cảm thấy rung động và vỗ tay tán thưởng.
Vô tư hay không là thái độ thưởng thức trên sân, tức là không thiên vị đội nhà mà phải tán thưởng những pha hay, những bàn thắng đẹp của cả hai đội. Còn tình cảm thì làm sao vô tư được. Mỗi người đều có đội mà mình yêu thích chớ. Hồi chiều anh rất mong đội Cảng thắng. Và khi đội Cảng thua làm sao anh vui nổi. Nếu đi coi bóng đá mà ai thắng ai thua cũng được, không hồi hộp, không lo âu, không vui mừng, buồn bã thì đâu có gì khoái. Bóng đá hấp dẫn một phần ở chỗ nó gắn liền tình cảm của mình với một đội bóng nào đó. Nhưng điều này không có nghĩa mình chỉ cổ vũ đội của mình một cách thiên vị mà tỏ ra bất công với thành tích của đội khác.
Ấn tượng chốt: tác phẩm với rất nhiều câu nói hay, thấm thía 😀
5. NHI VU review sách Trước Vòng Chung Kết
Một tác phẩm truyện dài nhưng không dài lắm… Câu chuyện khá hấp dẫn, tuy cái kết làm mình hơi bất ngờ rằng sao nó lại có thể kết thúc nhanh và bất ngờ đến như vậy nhưng tổng quan lại thì đây là một tác phẩm hay, nhờ có truyện Nguyễn Nhật Ánh mà mình thấy rằng đọc truyện hay hơn xem phim rất nhiều và mình sẽ tiếp tục đọc truyện trong tương lai và coi nó như một hình thức giải trí.
Quay trở lại với tác phẩm, tính cách của nhân vật Tân được hiện lên rất rõ từ những miêu tả của tác giả, nội tâm nhân vật cũng được tác giả miêu tả rất trực quan, tất cả cảm xúc của các nhân vật đều như vậy. Hai đội Sư tử và Mũi tên vàng, đại diện cho hai chiến tuyến, một bên đến lớp đến trường hàng ngày, một bên không được như vậy, nhưng đó chỉ là điểm khởi đầu, về sau, bên Sư tử các chàng trai cũng ngày nhận ra được tầm quan trọng của việc học văn hoá, thực ra có cả trong đó là lòng tự ái bản thân như Hùng bụi, đó là một cách thay đổi suy nghĩ của những cá nhân đối với việc học tập.
Cũng qua tác phẩm này, là một người yêu bóng đá và cuồng nhiệt với bóng đá như mình cũng có những suy nghĩ về lòng trung thực trong bóng đá, có thêm những kiến thức về các danh thủ, đội bóng thời xưa như Cảng Sài Gòn hay Hải Quan…
6. THÀNH TUẤN review sách Trước Vòng Chung Kết
Ban đầu tưởng là một cuốn sách viết về đá bóng nhàm chán nên mình ” nấu cháo” quyển này từ tháng 1 tới giờ. Ai ngờ có thời gian đọc thấy quyển này hay thật. Không tập trung quá nhiều về phân tích, kể về các trận bóng, những trang sách đều dành một phần để viết về nội tâm của các nhân vật trong truyện : những thành viên nghịch ngợm như quỉ của đội Sư Tử, nỗi buồn, sự tức giận khó nói của Hoàng sau khi cố ý để bóng lọt lưới ,và cuối cùng là sự thay đổi trong nhân cách của Tân, một cậu bé có tính cách nổi loạn , thích gây chuyện và thiếu tinh thần thể thao chân chính trở thành một cầu thủ có đạo đức.
Rất hào hứng khi thấy được sự thay đổi của từng nhân vật trong này,chúng ngộ ra nhiều điều sau từng hoàn cảnh khác nhau để suy nghĩ đúng đắn ,chững chạc hơn. Nếu ai cảm thấy bóng đá bây giờ quá thị trường, ngột ngạt ,thô bạo và tiểu xảo thì hãy đọc cuốn sách này. Đọc nó, bạn sẽ thấy bóng đá đẹp biết bao thông qua đôi chân của trẻ thơ, không toan tính, chiến đấu với trái tim và tinh thần thể thao trung thực trong những trận bóng kịch tính được tạo ra từ ngòi bút tài tình của nhà văn
7. NGUYỄN TRANG review sách Trước Vòng Chung Kết
Mình vẫn luôn có mối “ác cảm” với các môn thể thao, nhất là bóng đá. Trước khi đọc cuốn sách này, mình chưa bao giờ nghĩ rằng bóng đá có thể thú vị và kịch tính đến thế. Mỗi trận bóng đều được miêu tả một cách rất chi tiết và sinh động, như chúng ta đang ngồi trên chính sân vận động vậy.
Câu chuyện mang nét giản dị và dễ thương của những đứa trẻ đam mê đá bóng, đồng thời cho thấy được tình cảnh khốn khó không được hay muốn đi học của một số em nhỏ. Nó đem lại một cái cảm giác thân thuộc của tuổi thơ, thể hiện qua tâm hồn ngây thơ, trong sáng của lũ trẻ và lối viết mộc mạc của tác giả.
Bài học rút ra được từ câu chuyện là: Trọng cái đức hơn cái tài, được truyền tải nhiều lần. Mình dẫu sao cũng chỉ để 3 sao vì nó không có gì quá đặc sắc (có khi thế lại tốt). Mình chỉ không thấy có gì đó lôi kéo mình thực sự, nếu có thì mình đã đọc không ngừng nghỉ. Đọc cũng nhanh gọn thôi. Thích hợp để đọc khi đang chán.
8. NGUYỄN NAM review sách Trước Vòng Chung Kết
Có thể nói, nhắc tới Nguyễn Nhật Ánh là nhắc tới những Mắt biếc, hay Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, tuy nhiên trong những tác phẩm của Nguyễn Nhật Ánh, có một tác phẩm mà chạm được đến tuổi thơ của chính mình, đó là Trước vòng chung kết.
Trước vòng chung kết là truyện dài đầu tiên của Nguyễn Nhật Ánh, cũng là tác phẩm mở đầu cho nhiều thành công sau này của ông. Câu chuyện lấy bối cảnh một khu dân cư ở Sài Gòn, với những đứa trẻ và niềm đam mê với trái bóng tròn và những câu chuyện đời thường vô cùng gần gũi.
“Cũng như mọi bữa, hôm nay đúng năm giờ chiều, khi các nhân viên ở cửa hàng bách hóa đóng cửa ra về là các cầu thủ ở khu phố 1 lò dò ôm bóng ra “chiếm ngự” cái hiên xi măng trước cửa hàng. Các cầu thủ tí hon này không hề coi đó là nơi dành cho khách bộ hành đi lại, mà cứ đinh ninh rằng vỉa hè đích thị là một sân bóng của mình và trên sân bóng lộ thiên đó đã diễn ra không biết bao nhiêu trận tranh tài hào hứng, thậm chí có những trận tranh “Cúp vô địch” của các cầu thủ đi chân đất giữa các khu phố. Khi không huy động được lực lượng rộng rãi – thường là vào lúc các trường sắp thi học kỳ – thì quy mô của các giải “vỉa hè” này thu gọn lại trong các cuộc thi đấu giành chức vô địch giữa các ngõ hẻm. Ví dụ như mới đây, đội bóng hẻm 124 đã giành chức vô địch của giải này sau khi thắng đội bóng ở hẻm 136 trong trận chung kết với tỉ số khít khao 4-3.
Ngoại trừ những cầu thủ đi theo nhưng không được đá vì dư người phải ngồi ngoài giữ quần áo cho đồng đội và trở thành những khán giả nhiệt tình không tiếc hơi sức cổ vũ cho trận tranh tài, còn tất cả những người qua lại trên hè phố đều rất bực mình. Họ rất ngại ngần khi đi ngang qua “sân bóng” và luôn lo sợ quả bóng lấm lem bụi đất sẽ đột ngột bắn vào người mình.”
Với văn phong bình dị và gần gũi, Nguyễn Nhật Ánh đã đưa người đọc đi về tuổi thơ bên trái bóng lăn. Những trận cầu nảy lửa giữa những đứa trẻ trên lề phố Sài Gòn, cũng hấp dẫn chẳng khác gì những trận cầu đỉnh cao trên sân vận động Thống Nhất cả. Giải “vỉa hè” của những đứa trẻ, suy cho cùng cũng đâu khác gì những giải của “người lớn”, cũng có thắng và thua. Và trên hết, đó là sự thỏa mãn niềm đam mê dành cho trái bóng tròn.
Chưa hết, người đọc còn được một lần nữa trở về với tuổi thơ với những tiết học trên trường của các nhân vật. “Nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò” được thể hiện một cách vô cùng chân thực với những trò nghịch của nhóm Tân và đồng bọn ở trên lớp. Những trận cười vô cùng sảng khoái bên những trang sách, đọng lại là những suy nghĩ vấn vương về một thời học sinh đã trôi đi rất xa.
“Với sự tinh nghịch, nó xé tập và cuộn tròn tờ giấy lại rồi vặn nhỏ phía trên, uốn cong lại thành hình một cái móc. Sau đó, nó chồm người lên bàn trên, móc mẩu giấy vô cổ áo thằng Lộc. Thằng này cứ ngồi lẩm nhẩm ôn bài không hề hay biết có mẩu giấy quái ác lủng lẳng trên lưng mình.
Khi nghe mấy đứa bàn sau cười khúc khích, tụi bàn trên quay lại, trợn mắt “suỵt, suỵt”, nhưng tụi thằng Dương chỉ cố nín được một lúc rồi lại tiếp tục cười rúc rích với nhau. Lộc quay lại, chẳng hiểu ất giáp gì, cũng nhe răng cười phụ họa khiến tụi thằng Dương càng cười dữ.
Nghe ồn, cô giáo nhìn xuống, nhắc:
– Mấy em ngồi bàn chót nhớ giữ trật tự nghe chưa!
Năm chú nhóc hoảng hồn, vội im bặt, đứa nào đứa nấy cúi mặt xuống tỏ vẻ biết lỗi. Nhưng khi ngẩng mặt lên, bắt gặp “cái đuôi” toòng teng trên lưng thằng Lộc, tụi nó không nhịn cười được. Nhứt là thằng Tân, tác giả của trò chơi đó, nó nắm chặt hai tay, gồng người lên và nghiến răng lại cho tiếng cười cồn cào trong cổ đừng thoát ra, sợ cô nghe thấy.”
Nhưng, bên cạnh đó, qua những nhân vật bên đội “Sư tử”, Nguyễn Nhật Ánh cũng khắc họa nên một xã hội thời bấy giờ, nhiều nhức nhối và tệ nạn. Những đứa trẻ vô tội vì hoàn cảnh mà dần trở nên xấu đi. Có thể nói đối với nhiều đứa trẻ, chỉ vì lý do ngoại cảnh, mà tuổi thơ của chúng trở nên thiếu trọn vẹn. Thay vì tận hưởng thời gian bên bạn bè và những trường lớp, thì có những đứa trẻ phải đi lao động, như nhân vật Hùng Bụi trong câu chuyện vậy.
“Ba giờ rưỡi chiều, Hùng bụi đã trở về nhà. Nó vừa trúng “mánh”.
Số là nó mới vớt được một mớ bao ny-lông dưới kinh Bà Quéo. Mớ ny-lông này nằm lẫn trong đống rác rến trôi lều bều và tấp vô chân cầu ngay chỗ Hùng bụi “phục kích”. Cộng cái mớ “trời” cho ấy vào với số bao ny-lông nó lượm từ sáng sớm, cả thảy được khoảng một ký rưỡi, chưa kể giấy vụn các loại. Hùng bụi đem mớ ny-lông tới vòi nước máy ở góc phố rửa sạch rồi dồn tất cả vô bao, vác về nhà, cây móc sắt trên tay nó múa tít như cây gậy của hề Sạc-lô.
Sau khi đem phân loại số giấy vụn trong bao và phơi rải rác các bao ny-lông dọc hàng rào, Hùng bụi nửa nằm nửa ngồi trên bộ ván kê sát vách tường đằng trước hiên, miệng ê a hát một bài hát chẳng ra đầu ra đuôi gì cả.
Dì nó đi làm chưa về. bà ngoại nó thì nấu ăn dưới bếp. Cũng như mọi ngày, nhiệm vụ của nó là trông coi nhà. Nhưng cũng như mọi ngày, không bao giờ nó làm nhiệm vụ đến nơi đến chốn.”
Nhưng, chẳng để độc giả phải đợi lâu, ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh đã thể hiện một sự cảm thương sâu sắc đối với những đứa trẻ như vậy. Ông đã một lần nữa đưa những đứa trẻ từ dưới bóng tối của xã hội, về với ánh sáng của tri thức, của lớp học. “Nhân chi sơ tính bản thiện”, có lẽ không có đứa trẻ nào là không xứng đáng được đối xử như vậy cả.
“Thực ra, Hùng bụi chẳng muốn giấu giếm bạn bè chuyện đi học của mình. Hồi trước, bị ba má bỏ rơi, Hùng bụi sinh ra chán đời, không thèm đi học nữa, mặc dù lúc đó nó vừa được lên lớp hai. Bà ngoại nó và dì nó hết nói nặng tới nói nhẹ, khuyên nó tiếp tục học hành để đảm bảo tương lai. Nhưng trong hoàn cảnh đau khổ, nó chẳng tìm thấy một ý nghĩa đẹp đẽ nào trong việc học tập và nói chung, nó không còn thiết tha với bất cứ việc gì ngoài chuyện chạy nhảy rong chơi cùng bạn bè. Không dè mỗi ngày một lớn lên, nó cảm thấy việc mù chữ gây ra bao nhiêu là trở ngại trong cuộc sống hàng ngày của nó. Khi đi ngang qua rạp xi-nê, thấy tấm trang quảng cáo vô cùng hấp dẫn nhưng không làm sao đọc được tên phim, Hùng bụi bứt rứt ghê gớm. Nó chỉ đọc được mấy con số từ một đến mười. Đó là do nó thường chơi bài cào ăn tiền với tụi bạn. Còn ngoài ra thì mù tịt. Hùng bụi thỉnh thoảng lại âm thầm đau khổ với ý nghĩ đó. Nhất là gần đây, thằng Tân “lòe” nó về cuốn luật bóng đá khiến mỗi lần nghĩ tới, nó lại tức anh ách. Rồi chuyện đọc báo, chuyện tấm bảng tỉ số trên sân vận động Thống Nhất nữa. Thế là Hùng bụi quyết định đi học trước sự ngạc nhiên và sung sướng của bà ngoại nó và dì nó.”
Ngoài ra, không thể không để đến những trận thi đấu đỉnh cao của những cầu thủ đội “Mũi tên vàng” và “Sư tử” ở giải đấu khu phố, để rồi tiến dần đến giải đấu khu vực. Những trận cầu nghiệp dư nhưng dưới ngòi bút của Nguyễn Nhật Ánh, lại trở nên vô cùng nghẹt thở, tưởng chừng như chính bản thân của chúng ta cũng đang thi đấu vậy. Có lẽ rằng, đối với những chàng trai, chẳng có ai mà tuổi thơ lại không từng dính lấy trái bóng tròn ấy. Sức hút của trái bóng, quả thật vô cùng mãnh liệt.
Trước vòng chung kết là một tác phẩm vô cùng xuất sách, lấy đề tài là trái bóng tròn, nhưng từ những trận bóng, Nguyễn Nhật Ánh đã khéo léo khắc họa nên cả một bầu trời tuổi thơ với những suy nghĩ vô cùng ngờ nghệch mà đáng yêu. Đồng thời, lên án những vấn đề xã hội còn nhức nhối thời bấy giờ, để bảo vệ tuổi thơ của những đứa trẻ, được trọn vẹn.
III. Trích dẫn sách Trước Vòng Chung Kết
LINK GIẢM GIÁ → | FAHASA T I K I SHOPEE |
Tràn ngập không khí bóng đá, không khí vỉa hè… đậm mùi hào hiệp, thượng võ. Lẽ dĩ nhiên như cuộc đời, có đâu đó những mưu toan nhỏ nhen, những trò chơi bẩn không đáng mặt anh hào. Nhưng… (chữ nhưng dành cho sự khám phá của các bạn)
Chưa tới ba giờ chiều, trời còn nắng chang chang, các cầu thủ của hai đội “Mũi tên vàng” và “Sư tử” đã tới ngồi chầu rìa cạnh sân bóng phường 2, chờ tới lượt mình. Thời gian gần đây nhờ sự can thiệp của anh Long, các cầu thủ hè phố này đã được xếp lịch tập dượt tại sân bóng “người lớn” từ ba đến năm giờ chiều trong các ngày thứ hai và thứ sáu mỗi tuần.
Còn chiều thứ năm thì tuỳ theo tình hình sân bãi, các chú nhóc có thể được sắp xếp đá “ké” vào giữa hai cữ dượt của các đội bóng thanh niên. Những nạn nhân đau khổ cư ngụ hai bên cửa hàng bách hóa thoạt đầu không hiểu sự tình mà làm cho “lũ tiểu yêu” biến mất đột ngột như vậy và sau đó dĩ nhiên là họ rất thích thú khi biết Đoàn thanh niên phường đã giải quyết được tụ điểm sinh hoạt cho các chú bé hiếu động.
Trong khi đó thì “lũ tiểu yêu” đã dời địa bàn hoạt động của mình về sân bóng của phường, cùng với một sự thích thú không kém. Thực ra, cái sân bóng này chỉ mới được thành lập cách nay khoảng ba tháng. Đoàn viên thanh niên trong phường được huy động, với cuốc xẻng trên tay, san phẳng một bãi đất trống vốn trước đây là một trại nuôi gà công nghiệp bị bỏ hoang làm sân vận động. Trong vòng một tuần, cái miếng đất lớn đó đã được cải tạo thành một sân bóng đàng hoàng. Vừa ra đời xong, sân bóng đã chứng minh ngay sự đóng góp của mình. Các đội bóng thanh niên, sau đó là các đội bóng lão tướng và sau đó nữa là các đội bóng thiếu nhi đã lần lượt được phân giờ giấc tập luyện ở đó. Từ sớm tinh mơ đến sâm sẩm tối, sân bóng nhộn nhịp kẻ ra người vào.
Các cầu thủ của hai đội “Mũi tên vàng” và “Sư tử” đặc biệt yêu mến sân bóng “của mình”. Ở đây, trên mảnh đất thân thương này, chúng có thể đá thẳng giò thẳng cẳng mà không phải thấp thỏm nhìn theo trái bóng vô kỷ luật đang lao đầu vô cánh cửa kiếng của một chiếc xe hơi chạy bằng đôi mắt sợ hãi. Ôi, ai mà chẳng sung sướng khi đuổi theo bóng thoả thích mà không phải lo lắng chuẩn bị quơ giày dép, quần áo chạy toé khói nếu chẳng may trái bóng lỡ chui vô một khung cửa nào đó bên đường.
–––––
Trước hết, người ta tới sân vận động là để coi đá bóng, để thưởng thức nghệ thuật điều khiển trái bóng của các cầu thủ. Trước những pha dàn xếp ngoạn mục, những cú đi bóng lắt léo, những cú sút tuyệt kỹ không cần biết của phe nào, người xem chân chính đều cảm thấy rung động và vỗ tay tán thưởng.
Vô tư hay không là thái độ thưởng thức trên sân, tức là không thiên vị đội nhà mà phải tán thưởng những pha hay, những bàn thắng đẹp của cả hai đội. Còn tình cảm thì làm sao vô tư được. Mỗi người đều có đội mà mình yêu thích chớ. Hồi chiều anh rất mong đội Cảng thắng. Và khi đội Cảng thua làm sao anh vui nổi. Nếu đi coi bóng đá mà ai thắng ai thua cũng được, không hồi hộp, không lo âu, không vui mừng, buồn bã thì đâu có gì khoái. Bóng đá hấp dẫn một phần ở chỗ nó gắn liền tình cảm của mình với một đội bóng nào đó. Nhưng điều này không có nghĩa mình chỉ cổ vũ đội của mình một cách thiên vị mà tỏ ra bất công với thành tích của đội khác.
–––––
Cũng như mọi bữa, hôm nay đúng năm giờ chiều, khi các nhân viên ở cửa hàng bách hóa đóng cửa ra về là các cầu thủ ở khu phố 1 lò dò ôm bóng ra “chiếm ngự” cái hiên xi măng trước cửa hàng. Các cầu thủ tí hon này không hề coi đó là nơi dành cho khách bộ hành đi lại, mà cứ đinh ninh rằng vỉa hè đích thị là một sân bóng của mình và trên sân bóng lộ thiên đó đã diễn ra không biết bao nhiêu trận tranh tài hào hứng, thậm chí có những trận tranh “Cúp vô địch” của các cầu thủ đi chân đất giữa các khu phố. Khi không huy động được lực lượng rộng rãi – thường là vào lúc các trường sắp thi học kỳ – thì quy mô của các giải “vỉa hè” này thu gọn lại trong các cuộc thi đấu giành chức vô địch giữa các ngõ hẻm. Ví dụ như mới đây, đội bóng hẻm 124 đã giành chức vô địch của giải này sau khi thắng đội bóng ở hẻm 136 trong trận chung kết với tỉ số khít khao 4-3.
Ngoại trừ những cầu thủ đi theo nhưng không được đá vì dư người phải ngồi ngoài giữ quần áo cho đồng đội và trở thành những khán giả nhiệt tình không tiếc hơi sức cổ vũ cho trận tranh tài, còn tất cả những người qua lại trên hè phố đều rất bực mình. Họ rất ngại ngần khi đi ngang qua “sân bóng” và luôn lo sợ quả bóng lấm lem bụi đất sẽ đột ngột bắn vào người mình.
Những người cẩn thận hơn thì tặc lưỡi bước xuống lòng đường, đi vòng qua đám hội hè kia cho chắc ăn. Nhưng khổ sở nhất và là nạn nhân trực tiếp của các đội bóng này là chủ nhân của những căn nhà ở cạnh cửa hàng bách hóa: trong khi chủ nhân đang rót nước mời khách và hai người đang trò chuyện tâm đắc trong bầu không khí nghiêm trang, yên tĩnh thì “bình” một tiếng, trái bóng của lũ nhóc đã quật vào cánh cửa một cú như trời giáng, y như một “dấu chấm hết” bất nhã đột ngột hạ xuống câu chuyện đang đậm đà của họ; hoặc trong một căn nhà “đau khổ” khác, một cô bé vừa hì hục lau chùi, kỳ cọ sàn nhà xong, chưa kịp thở phào thì từ bên ngoài trái bóng thình lình bay vù vào như một viên đạn đại bác, rớt đánh “bộp” xuống cái sàn nhà vừa được chùi rửa công phu kia và nảy tưng tưng một cách vui vẻ, vừa nảy vừa in lên mặt sàn những vết nhơ khủng khiếp, có vẻ như muốn nói với cô bé: Đừng lau làm gì cho phí công!”. Dĩ nhiên sau khi gieo “tai họa” cho đám cư dân quanh đó, các cầu thủ bao giờ cũng bỏ
LINK GIẢM GIÁ → | FAHASA T I K I SHOPEE |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!