Bài thơ: Đà Lạt Trăng Mờ Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu: Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ! Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt, Như đón từ xa một ý thơ. Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều, Để nghe dưới đáy nước hồ reo; Để nghe tơ liễu run trong gió, Và để xem trời giải …
Đọc thêm »Em Sắp Lấy Chồng – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Em Sắp Lấy Chồng Được tin em sắp lấy chồng Anh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê. Em ơi, em nuốt lời thề Anh lầm anh tưởng gái quê thật thà. Nguồn: Hành trình đến với Hàn Mặc Tử, Dzũ Kha, NXB Hội nhà văn, 2005 Thông tin về tác giả Hàn Mặc Tử Hàn Mặc Tử …
Đọc thêm »Tương Tư – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Tương Tư Gió xuân đi khỏi bao giờ, Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng. Hỏi mình, mình có nhớ nhung, Bao la non nước một vùng nước non. Quen nhau từ thuở đào non, Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi! Hương thơm bay mất đi rồi, Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương. …
Đọc thêm »Duyên Muộn – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Duyên Muộn Từ khi đôi má đỏ hây hây, Em tập thêu thùa, tập vá may. Chim sáo trước sân bay tới đậu, Em mừng: sắp sửa lấy chồng đây… Những lượt thu về, em thấy xuân, Trên đôi má nõn lại phai dần… Và lòng em chẳng còn nao nức Như lúc trăng lên đốt khói trầm… …
Đọc thêm »Một Cõi Quên – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Một Cõi Quên Đêm ấy lại đêm thức với trăng Mưa ngoài hiên lạnh ẩn dáng Hằng Cô đơn! Ừ nhỉ, chừng quạnh quẽ Đêm rất riêng mình – Một cõi quên! Tôi trả cho tôi những ngại ngần Trả người – đây nhé những phân vân Cõi riêng lặng lẽ gài then kín Ngoài ấy người vui …
Đọc thêm »Trút Linh Hồn – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Trút Linh Hồn Máu đã khô rồi thơ cũng khô Tình ta chết yểu tự bao giờ! Từ nay trong gió, – trong mây gió, Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ. Ta còn trìu mến biết bao người Vẻ đẹp xa hoa của một trời, Đầy lệ, đầy thương, đầy tuyệt vọng. Ôi! giờ hấp hối sắp …
Đọc thêm »Mùa Xuân Chín – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Mùa Xuân Chín Trong làn nắng ửng khói mơ tan, Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng. Sột soạt gió trêu tà áo biếc, Trên giàn thiên lý – Bóng xuân sang. Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời Bao cô thôn nữ hát trên đồi; – Ngày mai trong đám xuân xanh ấy, Có kẻ theo chồng …
Đọc thêm »Trăng Vàng Trăng Ngọc – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Trăng Vàng Trăng Ngọc Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng! Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán đoàn viên, ước hẹn hò… Bao giờ đậu trạng vinh quy đã Anh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng. Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng Tôi nói thiệt, là …
Đọc thêm »Đây Thôn Vĩ Dạ – Hàn Mặc Tử
Bài thơ: Đây Thôn Vĩ Dạ Sao anh không về chơi thôn Vĩ? Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên. Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền. Gió theo lối gió, mây đường mây, Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay… Thuyền ai đậu bến sông trăng đó, Có chở trăng về kịp …
Đọc thêm »Những Giọt Lệ – Hàn Mặc Tử
Những giọt lệ Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi? Bao giờ tôi hết được yêu vì, Bao giờ mặt nhật tan thành máu Và khối lòng tôi cứng tựa si? Họ đã xa rồi khôn níu lại, Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa… Người đi, một nửa hồn tôi mất, Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ. Tôi …
Đọc thêm »