Xuân Diệu

Chuyên mục tổng hợp các tác phẩm của tác giả Xuân Diệu.

Tác giả Xuân Diệu

Ngô Xuân Diệu (2 tháng 2 năm 1916 — 18 tháng 12 năm 1985), là nhà thơ, nhà báo, nhà văn viết truyện ngắn và nhà phê bình văn học người Việt Nam. Ông là một trong những nhà thơ tiêu biểu trong phong trào Thơ mới đầu thế kỷ XX. Được đánh giá là “nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới”, Xuân Diệu nổi tiếng với tập Thơ thơ (1938), thể hiện một tiếng nói riêng biệt chịu ảnh hưởng văn hoá phương Tây, đặc biệt là chủ nghĩa tượng trưng Pháp. Ông là một trong những người đầu tiên áp dụng thủ pháp thơ phương Tây như enjambment vào thơ Việt Nam, dù đôi khi vẫn tuân theo hình thức truyền thống như lục bát. Trong khoảng thời gian từ năm 1936 đến năm 1944, thơ của ông đã thể hiện một triết lý bi quan, tuyệt vọng về tình ái nhưng lại có một mạch ngầm thúc giục, nhiều khi hừng hực sức sống. Nhờ đó, Xuân Diệu còn được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình”. Sau khi gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam năm 1945, thơ của ông chủ yếu ca ngợi Đảng Lao động Việt Nam, Hồ Chí Minh, và các cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ; ông không còn sáng tác thơ tình nhiều như trước. Khi qua đời năm 1985, ông để lại khoảng 450 bài thơ, cùng một số truyện ngắn, tiểu luận phê bình.

Ngô Xuân Diệu, quê quán làng Trảo Nha, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh nhưng sinh tại quê mẹ Gò Bồi, thôn Tùng Giản, xã Phước Hòa, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định. Cha là ông Ngô Xuân Thọ (trong tộc phả ghi là Ngô Xuân Thụ) và mẹ là bà Nguyễn Thị Hiệp. Sau này ông lấy tên làng là Trảo Nha làm bút danh. Xuân Diệu sống ở Tuy Phước đến năm 11 tuổi thì ông vào Nam học ở Quy Nhơn.

Hôn – Xuân Diệu

Hôn - Xuân Diệu

Bài thơ: Hôn Trời ơi, ôm lấy say sưa, Mặt khao khát mặt, lòng mơ ước lòng. Hôn em nước mắt chảy ròng; Em ơi! Như ngọn đèn chong vẫn chờ. Em hôn anh suốt một giờ, Anh hôn em mấy cho vừa lòng đau. Sao mà xa cách giữa nhau, Để cho tháng thảm ngày sầu thế em? Chao …

Đọc thêm »

Dấu Nằm – Xuân Diệu

Dấu Nằm - Xuân Diệu

Bài thơ: Dấu Nằm “Ghe lui còn để dấu dằm Người yêu đâu mất, chỗ nằm còn đây.” (Ca dao Nam Bộ) Ghe lui còn để dấu dằm Người yêu đâu vắng, dấu nằm còn đây Dấu nằm cũng vẫn xinh thay Đường vai phảng phất, nét tay mơ màng. Đêm qua bốn phía trăng vàng, Bên em anh cứ …

Đọc thêm »

Giục Giã – Xuân Diệu

Giục Giã - Xuân Diệu

Bài thơ: Giục Giã Mau với chứ, vội vàng lên với chứ, Em, em ơi, tình non đã già rồi; Con chim hồng, trái tim nhỏ của tôi, Mau với chứ! thời gian không đứng đợi. Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới; Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa. Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ, …

Đọc thêm »