Bài thơ: Yêu Anh đã đi cùng một cô gái khác Xinh hơn tôi và trẻ hơn tôi Cũng đưa đón chiều thương săn sóc Y như ngày hai đứa chung đôi. Tôi nghĩ mãi mà không sao hiểu được Sự thuỷ chung vô lý của mình Sao tôi chẳng thể nào yêu nổi Một chàng trai nào khác ngoài …
Đọc thêm »Tóc Của Mẹ Tôi – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Tóc Của Mẹ Tôi Mẹ tôi hong tóc buổi chiều Quay quay bụi nước bay theo gió đồng Tóc dài mẹ xoã sau lưng Bao nhiêu sợi bạc chen cùng sợi đen Tóc sâu của mẹ, tôi tìm Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương Bao nhiêu sợi bạc màu sương Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn …
Đọc thêm »Biển Vắng – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Biển Vắng Em ra biển tìm quên Chẳng may trời mưa suốt Sóng không người tắm mát Cát không người dạo chơi Gió lạnh đến tê người Sóng như là chạy trốn Biển mịt mù vắng tanh Không cánh buồm không bến Em chìa tay hứng mưa Nghe lòng mình mặn chát Biết nhớ ai bây giờ? Anh …
Đọc thêm »Ngày Tháng Không Quên – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Ngày Tháng Không Quên Cứ ngỡ mình lại yêu Khi gặp người nồng nhiệt. Tay đã chạm tay rồi Chợt nghe lòng cách biệt. Cứ ngỡ lại sẽ yêu Khi gặp người uyên bác. Nhưng khi trò chuyện rồi Lại e người khinh bạc. Hay là yêu một chút Cho đỡ buồn rồi thôi. Hay cưới xin nghiêm …
Đọc thêm »Bàn Tay – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Bàn Tay Bàn tay em để trần Ngón đan vào năm tháng Dẫu đêm đông buốt tê Hay trưa hè cháy nắng. Bàn tay như ánh mắt Nói chiều sâu tâm tư Cũng dịu dàng mở khép Đón nhận và đưa cho Bàn tay em âu lo Khi đắp đê mùa lũ Lại bàn tay cần cù Cơm …
Đọc thêm »Bất Ngờ – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Bất Ngờ Bất ngờ ai bỗng gọi “em’’ Cho tôi bối rối lặng im mỉm cười Bất ngờ ở tuổi bốn mươi Băn khoăn bỡ ngỡ như hồi mười lăm Bất ngờ từng bữa cơm ăn Tiếng cười đầm ấm nếp nhăn bỗng nhoà Bất ngờ bề bộn cửa nhà Áo đàn ông giặt sao mà thương thương …
Đọc thêm »Trời và Đất – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Trời và Đất Chiều nay chắc giận em ghê lắm Anh bực mình triết lý lung tung Hai đứa ta như trời với đất Tính tình sao xung khắc vô cùng Vâng, trời đất chẳng hề thân thiết Và tính tình có giống nhau đâu Trời vui buồn ồn ào lộ liễu Đất trầm tư suy nghĩ trước …
Đọc thêm »Gặp – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Gặp Nhớ sao một tối mùa đông Cùng anh nói những chuyện…không đầu đề Mưa rơi ướt cả liếp tre Giữ chân anh chẳng cho về hộ em Thế rồi thành chuyện ngẫu nhiên Thơ riêng em bỗng hoá nên cuộc đời. Từ trong xa lạ cách vời Đã cùng chung những niềm vui nỗi buồn Cùng đi …
Đọc thêm »Làm Anh – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Làm Anh Làm anh khó đấy Phải đâu chyện đùa Với em gái bé Phải “người lớn” cơ. Khi em bé khóc Anh phải dỗ dành Nếu em bé ngã Anh nâng dịu dàng Mẹ cho quà bánh Chia em phần hơn Có đồ chơi đẹp Cũng nhường em luôn Làm anh thật khó Nhưng mà thật vui …
Đọc thêm »Con Đường – Phan Thị Thanh Nhàn
Bài thơ: Con Đường Nếu anh đi với người yêu Chỉ mong anh nhớ một điều, nhỏ thôi! Con đường ta đã dạo chơi Xin đừng đi với một người khác em Hàng cây nay đã lớn lên Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau Hai ta không biết vì đâu Hai con đường rẽ ra xa nhau hoài …
Đọc thêm »