Bài thơ: Hỡi Em Yên Lặng Khi anh xin cưới, mẹ em rằng: “Thu nó hiền thôi, ít nói năng.” Tự đó hai sông hoà một biển. Nước liền với nước gắn bằng trăng. Từ đó lòng anh cứ lắng nghe Lời im trong mỗi bước em về, Lời thầm trong mỗi câu em nói, Trong mỗi làn tay em …
Đọc thêm »Ngậm Ngùi – Huy Cận
Bài thơ: Ngậm Ngùi Nắng chia nửa bãi; chiều rồi… Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu. Sợi buồn con nhện giăng mau; Em ơi! hãy ngủ… anh hầu quạt đây. Lòng anh mở với quạt này; Trăm con chim mộng về bay đầu giường. Ngủ đi em, mộng bình thường! Ru em sẵn tiếng thuỳ dương mấy bờ… …
Đọc thêm »Tình Tự – Huy Cận
Bài thơ: Tình Tự Sáng hôm nay hồn em như tủ áo, Ý trong veo là lượt xếp từng đôi. Áo đẹp chưa anh! Hoa thắm thêu đời, Áo mơ ước anh bận giùm chiếc nhé. Vàng rạng cùng xanh, hồng cười với tía, Xin mời anh chọn hình sắc yêu đương. Hồn em đây đủ muôn ánh nghê thường, …
Đọc thêm »Đoàn Thuyền Đánh Cá – Huy Cận
Bài thơ: Đoàn Thuyền Đánh Cá Mặt trời xuống biển như hòn lửa, Sóng đã cài then, đêm sập cửa. Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi, Câu hát căng buồm cùng gió khơi. Hát rằng: cá bạc biển Đông lặng, Cá thu biển Đông như đoàn thoi Đêm ngày dệt biển muôn luồng sáng. Đến dệt lưới ta, đoàn …
Đọc thêm »Áo Trắng – Huy Cận
Bài thơ: Áo Trắng Tặng Nhất Linh Áo trắng đơn sơ, mộng trắng trong, Hôm xưa em đến, mắt như lòng. Nở bừng ánh sáng. Em đi đến, Gót ngọc dồn hương, bước toả hồng. Em đẹp bàn tay ngón ngón thon; Em duyên đôi má nắng hoe tròn. Em lùa gió biếc vào trong tóc Thổi lại phòng anh …
Đọc thêm »Có Tình Yêu Nào Mà Không Đau – Huy Cận
Bài thơ: Có Tình Yêu Nào Mà Không Đau Có tình yêu nào mà không đau Đã yêu chất chứa sẵn vui sầu Em ơi, anh nén lòng anh lại Chưa dám, gặp em, ngỏ một câu Đốt ngún hồn anh như lửa thầm Bao năm bao tháng mối tình câm Yêu em tha thiết, yêu da diết Như ủ …
Đọc thêm »Tràng Giang – Huy Cận
Bài thơ Tràng Giang được sáng tác năm 1939, in trong tập Lửa thiêng (1940) – tập thơ đầu tay của Huy Cận. “Tràng Giang” là một trong những bài thơ tiêu biểu cho phong cách thơ của Huy Cận. Tác phẩm đã bộc lộ nỗi sầu của một “cái tôi” cô đơn trước thiên nhiên rộng lớn, trong đó …
Đọc thêm »Nhớ Mẹ Năm Lụt – Huy Cận
Nhớ Mẹ Năm Lụt Năm ấy lụt to tận mái nhà Mẹ con lên chạn – Bố đi xa Bốn bề nước réo, nghe ghê lạnh Tay mẹ trùm con, tựa mẹ gà. Mẹ cắn bầm môi cho khỏi khóc Thương con lúc ấy biết gì hơn? Nước mà cao nữa không bè thúng Nếu chết trời ơi! Ôm lấy …
Đọc thêm »