Bài thơ: Nửa Vời
Em sợ nhất là sự nửa vời
Khi tất cả trong em phải là nguyên vẹn
Nửa vời tình yêu, nửa vời ước hẹn
Nên tình yêu đổi màu, ước hẹn đơn sai…
Chân lý nửa vời, sớm một chiều hai
Sự thật nửa vời, chẳng ai thấu tỏ
Căm giận nửa vời, phòng khi sóng gió
Quyết tâm nửa vời, đời dễ tiến, lui
Nửa vời đúng, nửa vời sai
Nửa vời trắng đen, nửa vời thù bạn
Trời đã sinh cho em
Một trái tim nguyên vẹn
Có thể nào em yêu một kẻ nửa vời?
Thông tin về tác giả Nguyễn Gia Nùng
Nguyễn Gia Nùng tuổi Đinh Sửu (1937), thuộc lớp nhà văn được học hành tới nơi, tới chốn. Quê ông ở Lệ Xá, thuộc huyện Tiên Lữ, tỉnh Hưng Yên. Ngay từ thuở còn học phổ thông, Nguyễn Gia Nùng đã sớm bộc lộ năng khiếu và có thơ đăng trên các báo của Trung ương. Nhưng phải đợi tới khi bước vào cổng trường Đại học Tổng hợp Hà Nội thì năng khiếu ấy mới có dịp nẩy nở tựa như hạt mầm tốt gặp đất phì nhiêu. Ngày ấy, lớp Văn 3 của trường có một tổ sáng tác văn học do Lê Khâm (nhà văn Phan Tứ) làm tổ trưởng, hoạt động rất hăng hái. Nhờ cái lò luyện văn chương ban đầu này mà về sau cả tám thành viên của tổ sáng tác ấy đều trở thành những nhà văn, nhà thơ có tên tuổi như: Phan Tứ, Đoàn Minh Tuấn, Võ Văn Trực, Ngô Văn Phú, Xuân Trình, Nguyễn Gia Nùng…
Năm 1962, bút ký “Dấu khuyên đỏ” của Nguyễn Gia Nùng giành được giải nhì, cắm cột mốc đầu tiên trong nghiệp cầm bút. Từ đây, ngòi bút của ông có dịp thử sức và tung hoành trên nhiều thể loại thơ, truyện ngắn, tiểu thuyết, ký…
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến bạn bè! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!