Bài thơ: Hoa Sữa
Tuổi mười lăm em lớn từng ngày,
Một buổi sáng bỗng biến thành thiếu nữ.
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ,
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.
Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu,
Mùi hoa sữa tan trong áo em và mái tóc.
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt,
Vậy mà tan trong sương gió mong manh.
Tại mùa thu, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa?
Tại siêu hình tại gì không biết nữa?
Tại con bướm vàng có cánh nó bay?
Ðau khổ nhiều nhưng éo le thay.
Không phải thời Romeo và Juliette,
Nên chẳng có đứa nào dám chết,
Ðành lòng thôi mỗi đứa một phương.
Chỉ mùa thu còn trọn vẹn yêu thương,
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ,
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở,
Có hai người xưa đã yêu nhau…
***Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Việt Long phổ nhạc thành bài hát Tình đầu.
Nguồn: Nguyễn Phan Hách, Hoa sữa, NXB Hội Nhà văn, 2000
Thông tin về tác giả Nguyễn Phan Hách
Nguyễn Phan Hách (1944–2019) là một nhà thơ, nhà văn Việt Nam.
Nguyễn Phan Hách sinh ngày 13 tháng 1 năm 1944 tại huyện Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh.
Sau khi tốt nghiệp sư phạm, Nguyễn Phan Hách đi dạy học một thời gian rồi về Ty Văn hoá Hà Bắc làm cán bộ sưu tầm nghiên cứu văn hoá dân gian. Sau đó, ông về làm biên tập viên tuần báo Văn nghệ. Năm 1977, ông làm cán bộ biên tập ở Nhà xuất bản, sau đó làm giám đốc Nhà xuất bản Hội nhà văn thuộc Hội nhà văn Việt Nam Từ năm 2008, ông làm Tổng biên tập Nhà xuất bản Dân trí.
Truyện ngắn đầu tiên được in trên báo Văn nghệ năm 1958 (lúc đang học lớp 5).
Ông đã từng nhận giải thưởng do tuần báo Văn nghệ tổ chức thi các năm 1969 và 1974. Giải thưởng truyện rất ngắn của tạp chí Thế giới mới năm 1994.
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến bạn bè! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!