Bài thơ: Hai Năm Tình Lận Đận
1.
hai năm tình lận đận
hai đứa cùng xanh xao
mùa đông, hai đứa lạnh
cùng thở dài như nhau
hai năm tình lận đận
hai đứa cùng hư hao
(em không còn thắt bím
nuôi dưỡng thời ngây thơ
anh không còn lính quýnh
giữa sân trường trao thư)
hai năm tình lận đận
hai đứa đành xa nhau
em vẫn còn mắt liếc
anh vẫn còn nôn nao
ngoài đường em bước chậm
trong quán chiều anh ngóng cổ cao
2.
em bây giờ có lẽ
toan tính chuyện lọc lừa
anh bây giờ có lẽ
xin làm người tình thua
chuông nhà thờ đổ mệt
tượng Chúa gầy hơn xưa
Chúa bây giờ có lẽ
rơi xuống trần gian mưa
(dù sao thì Chúa cũng
một thời làm trai tơ
dù sao thì Chúa cũng
là đàn ông… dại khờ)
anh bây giờ có lẽ
thiết tha hơn tín đồ
nguyện làm cây thánh giá
trên chót đỉnh nhà thờ
cô đơn nhìn bụi bậm
làm phân bón rêu xanh
(dù sao cây thánh giá
cũng được người nhân danh)
3.
hai năm tình lận đận
em đã già hơn xưa!
Nguồn: Thơ Nguyễn Tất Nhiên, NXB Nam Á, Paris 1982
***Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Lời bài hát “Hai Năm Tình Lận Đận“
Hai năm tình lận đận hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh cùng thở dài như nhau
Hai năm tình lận đận hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận hai đứa đành xa nhau
Em xưa còn thắt bím nuôi dưỡng thêm ngây thơ
Anh xưa còn luýnh quýnh giữa sân trường trao thư
Em thường hay mắt liếc anh thường ngóng cổ cao
Ngoài đường em bước chậm quán chiều anh nôn nao
Hai năm tình lận đận hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh cùng thở dài như nhau
Hai năm tình lận đận hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận hai đứa đành xa nhau
Em bây giờ có lẽ toan tính chuyện lọc lừa
Anh bây giờ có lẽ xin làm người tình thua
Chuông nhà thờ đổ lạnh tượng Chúa gầy hơn xưa
Chúa bây giờ có lẽ xuống trần gian trông mưa
Anh bây giờ có lẽ thiết tha hơn tín đồ
Xin làm cây Thánh Giá trên nóc cao nhà thờ
Cô đơn nhìn bụi bặm xanh xác rêu phủ mờ
Trước ngày lên ngôi Chúa chưa chắc không dại khờ
Hai năm tình lận đận hai đứa già hơn xưa
Hai năm tình lận đận mình đã già hơn xưa
Mình đã già hơn xưa
Thông tin về tác giả Nguyễn Tất Nhiên
Nguyễn Tất Nhiên (1952 – 1992), tên thật là Nguyễn Hoàng Hải, là một nhà thơ Việt Nam. Kể từ năm 1980, anh sang định cư ở nước ngoài và qua đời tại California, Hoa Kỳ vào năm 1992.
Nguyễn Tất Nhiên theo học trường trung học Ngô Quyền từ năm 1963 cho tới năm 1970. Lúc mới vừa lên trung học đệ nhất cấp, Nguyễn Tất Nhiên đã làm thơ. Theo lời những người bạn cùng trường lúc đó, thơ của Nguyễn Tất Nhiên đã rất hay từ nhỏ. Lúc đó Nguyễn Tất Nhiên thành lập thi văn đoàn với bạn học là Đinh Thiên Phương, tên thật là Đinh Thiên Thọ. Cả hai thi sĩ học trò này cùng chung nhau xuất bản tập thơ Nàng thơ trong mắt năm 1966, khi đó Nguyễn Tất Nhiên được 14 tuổi. Trong tập thơ này Nguyễn Tất Nhiên lấy bút hiệu là Hoài Thi Yên Thi.
Thời gian này, Nguyễn Tất Nhiên đã gặp một cô gái người miền Bắc tên là Duyên và có với cô này một tình cảm nhẹ nhàng nhưng không thành công vì hoàn cảnh gia đình và cả tính nghệ sĩ của Tất Nhiên. Dù vậy, cô gái tên Duyên này cũng đã là cảm hứng cho Tất Nhiên sáng tác khá nhiều bài thơ “Khúc tình buồn“, hay các bài “Cô Bắc Kỳ nho nhỏ“, “Linh mục“, “Em hiền như ma sơ“.
Tâm hồn nghệ sĩ của Nguyễn Tất Nhiên đã bộc lộ từ lúc anh còn rất trẻ. Đầu óc của anh được miêu tả lúc nào cũng như mơ mộng suy nghĩ đâu đâu, không tập trung ngay cả khi đang học. Bạn bè thời gian này gọi đùa anh là Hải Ngáo hay Hải Khùng. Tương truyền, có một buổi sáng, Nguyễn Tất Nhiên đứng giữa ngã tư ở Biên Hòa như chỗ không người, bỏ tay trong túi quần nhìn lên trên trời.
Mối tình vô vọng với cô Duyên, nỗi đam mê, niềm đau khổ làm người đã tạo nên phong cách thơ của ông.
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến bạn bè! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!