Bài thơ: Tình Xưa
Em nhớ không em? mới độ nào
Đem cành cây chiết cạnh bờ ao
Cây tươi trong lúc người lơ đãng
Thắm thoắt ngày qua nhánh trổ đào
Tóc liễu xanh xanh vẫy tóc người
Tay em cầm nhẹ lấy tay tôi…
Lần đầu ân ái trao bằng mắt
Rồi để tình thương đến trọn đời
Anh đã già rồi, em vẫn xuân
Đời anh dầu dãi bốn phong trần
Đòi phen trên bước đường đau khổ
Anh vẫn mơ về chốn ái ân
Anh vẫn mơ về kiếm bóng em
Cho lòng ấm lại ánh xuân thiên
Không gian bàng bạc sầu yêu cũ
Em khác xưa rồi, em đã quên
Em mời anh viết, thì anh viết
Viết đầy trên mảnh giấy trao em
Anh viết những gì anh chẳng biết
Hình như anh viết chuyện chiêm bao…
Nguồn: Hồ Dzếnh, Quê ngoại, NXB Hoa Tiên, Sài Gòn, 1969
Thông tin về tác giả Hồ Dzếnh
Hồ Dzếnh (1916–1991), tên thật là Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ của Việt Nam. Ông được biết nhiều nhất qua tập thơ Quê ngoại với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát, phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa. Ngoài ra, Hồ Dzếnh còn là một nhà văn với nhiều tác phẩm, tiêu biểu là tập truyện ngắn Chân trời cũ (1942), Thạch Lam đề tựa.
Ông sinh năm 1916 tại làng Đông Bích, xã Quảng Trường, huyện Quảng Xương, tỉnh Thanh Hóa. Cha ông là Hà Kiến Huân, người Quảng Đông sang sinh sống ở Việt Nam từ khoảng 1890, mẹ Đặng Thị Văn là người Việt, quê ở bến Ghép, huyện Quảng Xương, Thanh Hóa. Ông học trung học, dạy tư, làm thơ, viết báo từ năm 1931 tại Hà Nội. Năm 1953 ông vào Sài Gòn làm báo, năm 1954 trở về Hà Nội tiếp tục viết báo, làm thơ. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam ngay từ buổi đầu thành lập (1957). Ông mất ngày 13 tháng 8 năm 1991 tại Hà Nội do xuất huyết dạ dày và viêm thận.
Hồ Dzếnh được truy tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật năm 2007.
Hồ Dzếnh là một tín hữu Công giáo La Mã, tên thánh của ông là Phaolô Têrêsa.
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến mọi người! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!