Hờn Dỗi – Vũ Hoàng Chương

Hờn Dỗi - Vũ Hoàng Chương

Bài thơ: Hờn Dỗi

Tối qua em ngồi học,
Lơ đãng nhìn đi đâu,
Dưới đèn anh thoáng nhận.
Nét mặt em rầu rầu.
“Em buồn?” Anh gặng hỏi,
Mấy lần, em chẳng nói.
Rồi anh không biết vì sao,
Đẩy ghế đứng lên, em giận dỗi…

Rũ tung làn tóc, rún đôi vai,
Em vùng vằng,
Ôm sách vở,
Sang phòng bên,
Không học nữa,
Không cho ai vào nữa,
Cũng không thèm nghe nữa,
Lời thiết tha anh van gọi mái ngoài.

Nhưng anh nghe thổn thức
Em khóc trên gối thêu,
Nhưng anh nghe tấm tức,
Em giận hờn bao nhiêu!
Em khóc! Làm sao mà dỗ được?
Nhưng anh còn biết làm sao!
Gọi em, em nhất định,
Không mở khoá cho vào.
Từng giây từng phút lòng anh càng bối rối nao nao.

Anh vẫn nghe tiếng khóc,
Trong vạt áo len hồng.
Anh vẫn nghe tiếng nấc,
Dồn dập trên gối nhung.
Sao em khóc? Vì đâu hờn tủi?
Em buồn, có phải lỗi anh không?
Hỏi em, em chẳng nói,
Mặc anh xô cửa phòng.

Ngoài hiên vắng, gió đưa vàng rụng đến,
Ngọn tường vi, xuống mãi chiếc liềm cong.
Đêm gần khuya, sương đổ,
Anh thấy ướt vai áo.
Anh thấy lạnh trong lòng.

Nguồn: Vũ Hoàng Chương, Thơ say, Nhà in Cộng lực, 1940

Thông tin về tác giả Vũ Hoàng Chương

Tác giả Vũ Hoàng Chương

Vũ Hoàng Chương (Chữ Hán: 武黃遧; 14 tháng 5 năm 1915 – 6 tháng 9 năm 1976) là một nhà thơ người Việt Nam. Ông sinh tại Nam Định, nguyên quán tại làng Phù Ủng, huyện Đường Hào, phủ Thượng Hồng, nay là xã Phù Ủng, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên. Thuở nhỏ ông theo học Albert Sarrault ở Hà Nội, đỗ tú tài năm 1937. Năm 1938 ông vào trường Luật nhưng chỉ được một năm thì lại bỏ đi làm Phó kiểm soát Sở Hoả xa Đông Dương. Năm 1941 ông bỏ Sở Hoả xa đi học toán tại Hà Nội, rồi bỏ dở để đi dậy ở Hải Phòng. Trong suốt thời gian này, ông không ngừng viết thơ, viết kịch. Năm 1954, Vũ Hoàng Chương vào Sài Gòn, tiếp tục sáng tác không ngừng cho đến khi ông mất.

Văn phong của ông được cho là sang trọng, có dư vị hoài cổ, giàu chất nhạc, với nhiều sắc nét Đông Phương dù ông lớn lên giữa cao trào Thơ Mới. Thơ của ông được đánh giá là “tiếng thở dài của phương Đông trầm mặc”.

Tác phẩm tiêu biểu:

  • Thơ say (thơ, 1940)
  • Vân muội (kịch thơ, 1942)
  • Mây (thơ, 1943)
  • Trương Chi (kịch thơ, 1944)
  • Hồng điệp (kịch thơ, 1944)
  • Thơ lửa (thơ, cùng Đoàn Văn Cừ, 1948)
  • Rừng phong (thơ, 1954)
  • Hoa đăng (thơ, 1959)
  • Tâm sự kẻ sang Tần (kịch thơ, 1961)
  • Tâm tình người đẹp (thơ viết lối “Nhị thập bát tú”, 1961)
  • Trời một phương (thơ, 1962)
  • Lửa từ bi (thơ, 1963)
  • Ánh trăng đạo lý (thơ, 1956)
  • Bút nở hoa đàm (thơ, 1967)
  • Cành mai trắng mộng (thơ, 1968)
  • Ta đợi em từ ba mươi năm (thơ, 1970)
  • Loạn trung bút (tạp bút, 1970)
  • Ngồi quán (thơ, 1970)
  • Đời vắng em rồi say với ai (thơ, 1971)
  • Mười hướng sao (thơ, 1971)
  • Chúng ta mất hết chỉ còn nhau (thơ, 1974)
  • Ta đã làm chi dời ta (hồi ký, 1974)
Có thể bạn quan tâm:

> Tác phẩm khác của tác giả Vũ Hoàng Chương

> Góc Thơ – Những Bài Thơ Hay

Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến bạn bè!

Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!

5/5 - (11 bình chọn)

Có thể bạn quan tâm

Ngoại Ơi - Nguyễn Quang Thiều

Ngoại Ơi – Nguyễn Quang Thiều

MỤC LỤCBài thơ: Hờn DỗiThông tin về tác giả Vũ Hoàng ChươngBài thơ: Ngoại Ơi …

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *