Bài thơ: Đi Học
Hương rừng thơm đồi vắng,
Nước suối trong thầm thì,
Cọ xoè ô che nắng,
Râm mát đường em đi.
Hôm qua em tới trường,
Mẹ dắt tay từng bước.
Hôm nay mẹ lên nương,
Một mình em tới lớp.
Đường xa em đi về
Có chim reo trong lá,
Có nước chảy dưới khe
Thì thào như tiếng mẹ.
Trường của em be bé,
Nằm lặng giữa rừng cây.
Cô giáo em tre trẻ,
Dạy em hát rất hay.
Mũ rơm thơm em đội,
Hương cốm chen hương rừng.
Mỗi lần em tới lớp,
Hương theo em tới trường…
Bài thơ Đi học của nhà thơ Hoàng Minh Chính đã được nhạc sĩ Bùi Đình Thảo phổ nhạc thành bài hát cùng tên.
Nguồn:
1. Định Hải, Hương cốm, NXB Kim Đồng, 1975
2. SGK Tập đọc lớp 3 phổ thông, tập 1, NXB Giáo dục, 1977
3. SGK Tiếng Việt 2, tập 1, NXB Giáo dục, 2002
Thông tin về tác giả Minh Chính
Minh Chính tên thật là Hoàng Minh Chính sinh ngày 14/4/1944 mất ngày 7/3/1971 ở chiến trường Campuchia. Anh sinh ra trong một gia đình có 6 anh chị em, Hoàng Minh Chính là thứ 2, thuộc hậu duệ thứ 12 dòng họ Hoàng ở Đô Hoàng. Xưa thuộc xã Phú Khê nay là làng Đô Hoàng xã Yên Thành, huyện Ý Yên, tỉnh Nam Định. Gia đình có truyền thống học hành đầy ắp văn chương và giàu lòng yêu nước.
Năm 1948. Lên Phú Thọ, hai năm sau Minh Chính bước vào lớp 1. Vì còn nhỏ nên thời gian đầu, hết chị Loan rồi đến mẹ thay nhau đưa Minh Chính tới lớp. Thế nhưng có những hôm, cả chị và mẹ đều bận lên nương, vậy là một mình Minh Chính lặn lội băng qua rừng cọ, đồi chè đến lớp học. Những hình ảnh ấy đã được anh tái hiện trong bài thơ “Đi học” khi anh mới 15 tuổi:
“Hôm qua em tới trường,
Mẹ dắt tay từng bước.
Hôm nay mẹ lên nương,
Một mình em tới lớp…”.
Bên dưới bài thơ có ghi: Kỷ niệm thăm Thản. Thản ở đây là Trạm Thản, một vùng đồi cọ có địa thế rất đẹp và gần nhà anh. Thường vào những ngày nghỉ, anh lại từ huyện về và thích một mình lên đồi, lang thang dưới bóng cọ sau khi đã giúp mẹ việc đồng áng.
Cuối năm 1963, khi đang chuẩn bị lên lớp 10, Hoàng Minh Chính viết đơn tình nguyện nhập ngũ. Trước lúc lên đường, anh về thăm mẹ và các em, đem theo 3 cây vải người bạn tặng để trồng, hy vọng sau này trở về sẽ được hái quả.
Nhà thơ Trần Hòa Bình khi viết về Hoàng Minh Chính có đoạn: “Nếu bom đạn quân thù không cướp mất anh lúc đang giữa tuổi thanh xuân, thì người thanh niên tài hoa và đa cảm ấy chỉ có thể chọn một trong hai nghề, hoặc trở thành nhà thơ, hoặc trở thành một nhà giáo dạy văn!”.
Có thể bạn quan tâm: |
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu đến mọi người! |
Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!