Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ – Higashino Keigo

Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ - Higashino Keigo

Thể Loại Truyện Trinh Thám
Tác Giả Higashino Keigo
NXB NXB Hội Nhà Văn
CTy Phát Hành Nhã Nam
Số Trang 382
Ngày Xuất Bản 04 – 2019
Xem Giá Bán Trên FAHASA T I K I SHOPEE

I. Giới thiệu sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ là một trong những tiểu thuyết trinh thám trong Series thám tử Galileo của nhà văn Higashino Keigo, xuất bản lần đầu vào năm 2008 tại Nhật Bản nhưng hơn một thập kỷ sau mới được phát hành tại Việt Nam.

Tác phẩm khắc họa quá trình đi tìm hung thủ của một vụ giết người bằng thạch tín, đó là những ngày tháng tưởng chừng mọi chuyện đi vào bế tắc bởi kế hoạch gây án hoàn hảo, khó có thể phát hiện. Tuy nhiên trong thời gian phá án, những bí mật dần được hé lộ và chúng không khỏi khiến độc giả bất ngờ.

Trong biệt thự nhà Mashiba Yoshitaka, người chồng trúng độc chết trên sàn, thạch tín còn sót lại trong cốc cà phê đổ lênh láng bên cạnh. Mọi nghi vấn tập trung vào hai đối tượng: người vợ Ayane vốn là nghệ nhân nổi tiếng với các tác phẩm thảm ghép vải độc đáo đắt tiền trưng bày ở khu Ginza, và cô người tình bí mật Wakayama Hiromi, cũng là học trò của Ayane. Nhưng cả hai đều có chứng cứ ngoại phạm vững chắc. Và cảnh sát đau đầu vì vấn đề hóc búa: Làm thế nào hung thủ bỏ thạch tín hạ độc Yoshitaka, khi không ai khác có khả năng tiếp cận nạn nhân quanh thời điểm xảy ra vụ án.

Một lần nữa thiên tài “thám tử Galileo” Yukawa Manabu nhập cuộc. Anh đã tìm ra đáp án, nhưng là một “đáp án ảo”, chỉ “có thể suy nghĩ về mặt lý thuyết nhưng không thể tồn tại trong hiện thực”. Từng bước lật lại các tình tiết, tác giả đại tài Keigo đã chìa ra cho chúng ta chân tướng đáng kinh ngạc của một sự thật vô cùng chua xót.

Với giọng văn nhẹ nhàng và chậm rãi, Sự cứu rỗi của thánh nữ đã miêu tả chân thật những góc khuất tình cảm của con người. Bên cạnh các tình tiết trinh thám, cuốn sách còn ẩn chứa bi kịch tình yêu của các nhân vật, từ đó ám ảnh người đọc khôn nguôi.

Giới thiệu tác giả Higashino Keigo

Tác giả Higashino Keigo

Higashino Keigo (東野 圭吾 Đông Dã Khuê Ngô) (4/2/1958) là một tác giả người Nhật Bản được biết tới rộng rãi qua các tiểu thuyết trinh thám của ông. Ông từng là Chủ tịch thứ 13 của Hội nhà văn Trinh thám Nhật Bản từ năm 2009 tới năm 2013. Ông đã thắng giải Edogawa Rampo lần thứ 31 vào năm 1985 cho tiểu thuyết Hōkago.

Higashino Keigo sinh ra ở Osaka. Sau khi tốt nghiệp Đại học Osaka với bằng Cử nhân kỹ thuật ngành Kỹ thuật điện, ông bắt đầu sáng tác tiểu thuyết trong khi vẫn tiếp tục làm công việc kỹ sư lại Nippon Denso Co. (hiện là DENSO) từ năm 1981. Ông đã thắng giải Edogawa Rampo, giải thưởng hàng năm dành cho các tác phẩm trinh thám chưa được xuất bản vào năm 1985 với tiểu thuyết Hōkago ở tuổi 27. Ngay sau đó, ông bỏ việc và bắt đầu chuyên tâm vào nghiệp sáng tác tại Tokyo.

Vào năm 1999, ông đã thắng Giải thưởng Văn học Trinh thám Nhật Bản cho tiểu thuyết Bí mật của Naoko, bản dịch tiếng Việt do Nhã Nam thực hiện. Năm 2006, ông giành giải Naoki lần thứ 134 với tác phẩm Phía sau nghi can X (Yōgisha X no Kenshin), giải thưởng mà ông đã từng năm lần được đề cử. Tiểu thuyết này đồng thời cũng chiến thắng tại giải Honkaku lần thứ 6 và được xếp đầu tiên trong danh sách Kono Mystery ga Sugoi! 2006 và 2006 Honkaku Mystery Best 10, danh sách các tiểu thuyết trinh thám được xuất bản tại Nhật Bản hàng năm.

Bản dịch tiếng Anh của Phía sau nghi can X đã được đề cử giải Edgar năm 2012 ở hạng mục Tiểu thuyết xuất sắc nhất và Barry Award năm 2012 ở hạng mục Tiểu thuyết đầu tay xuất sắc nhất.

Không chỉ viết tiểu thuyết trinh thám mà Higashino Keigo còn viết cả các tiểu luận văn học cũng như tác phẩm dành cho thiếu nhi. Mỗi tác phẩm của ông đều có phong cách khác nhau, nhưng nhìn chung ông thường hiếm khi đưa quá nhiều nhân vật vào một tác phẩm mà thường đào sâu vào tâm lý nhân vật.

II. Review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ - Higashino Keigo

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Dưới đây là tổng hợp Review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ của tác giả Higashino Keigo. Giúp bạn có cái nhìn tổng quan nhất về cuốn sách mà không cần mất thời gian tìm kiếm.

Hãy truy cập Những Cuốn Sách Hay thường xuyên hoặc lưu lại để tiện theo dõi & cập nhật thông tin mới nhất nhé.

1. PHI NHI review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Đọc cuốn “Sự cứu rỗi của thánh nữ” này cứ phải há hốc mồm vì cách thức gây án. Đúng là chỉ có mình Keigo nghĩ được thôi!!

Nạn nhân là người chồng Mashiba Yoshitaka, chết do ngộ độc thạch tín. Nghi can tập trung vào 2 đối tượng là người vợ Ayane cùng cô người tình bí mật Hiromi, cũng là học trò của Ayane.

Đầu tiên, mình thích cách xây dựng nhân vật của Keigo. 2 người phụ nữ trong tác phẩm được đặt trong hoàn cảnh vô cùng khó xử nhưng đều bộc lộ được đặc trưng của bản thân. Ayane hiện lên là 1 người phụ nữ tuyệt vời của gia đình, và có tấm lòng bao dung. Điều đó vẫn bộc lộ xuyên suốt tác phẩm dù độc giả luôn phải đặt câu hỏi sao cô ta đóng kịch giỏi thế. Hãy yên tâm là kết thúc sẽ giải thích tất cả. Còn Hiromi nhút nhát thật thà dù mang tiếng cướp chồng người khác, nhưng vẫn luôn dằn vặt bản thân vì điều đó. Mình thích cảnh 2 cô trò tâm sự với nhau, cô giáo hỏi han nhẹ nhàng, cô học trò rơi nước mắt muộn màng, không phủ nhận. Chợt thấy đau cho cả 2!

Quay lại vụ án, ngay đoạn đầu thuật cuộc trò chuyện giữa Mashiba và Ayane rằng anh sẽ chia tay cô vì cưới nhau 1 năm cô không sinh được con, tác giả đã để lộ hung thủ bằng câu nói trong thâm tâm đầy chua xót của người vợ: “Em đã yêu anh bằng cả trái tim mình. Nhưng những lời anh nói giờ lại xuyên vào tim em. Nên anh hãy chết đi…”. Cũng như Nghi can X, câu chuyện không vì thế mà mất đi tính hấp dẫn bởi twist cuối cùng luôn nhấn chìm tất cả. Tâm lý hung thủ lẫn nạn nhân phức tạp. Có thể sau khi đọc xong nhiều người sẽ nhận xét vui rằng: phụ nữ đáng sợ quá; tuy nhiên bản thân mình thì thấy đàn ông, hay nạn nhân trong tác phẩm này cũng tàn nhẫn và tệ bạc không kém. Tất cả đều nhờ cách xây dựng nhân vật không hề một chiều của Keigo.

Đọc cuốn “Sự cứu rỗi của thánh nữ” này thấy đồng cảm dã man, vì hung thủ giống mình ghê, ngoài mặt thì bình thản mà bên trong xấu xa chẳng đường nào lần 😑 Mà đọc hết rồi cũng chẳng rõ nhiều lúc tốt thật hay tốt giả luôn, khó đoán vầy nên thú vị.

Để so sánh thì mình thích cuốn này thứ 2, chỉ sau tượng đài Phí Sau Nghi can X (Bạch dạ hành mình chưa đọc). Quãng thời gian mất niềm tin vào tác phẩm của Keigo thế là qua rồi^^

2. THUY VAN PHAM review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

“Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ” xoay quanh cái chết của Yoshitaka Mashiba, bị đầu độc bằng cà phê tại nhà riêng. Vợ của anh ta, Ayane, trở thành nghi phạm chính, đơn giản vì cô có động cơ gây án rõ ràng nhất: Yoshitaka đang ngoại tình với đồng nghiệp của cô, và vừa đưa ra yêu cầu ly hôn cô sau một năm chung sống cô không thể mang thai. Nhưng vấn đề ở đây, chính là Ayane đã ở xa nhà cả nghìn dặm trong thời gian xảy ra án mạng. Làm cách nào hung thủ có thể đầu độc nạn nhân bằng cà phê anh ta tự pha cho mình? Giáo sư Vật lí Manabu Yukawa từng xuất hiện trong “Phía sau nghi can X” liệu có tìm ra câu trả lời cho kế hoạch giết người không tưởng này?

Câu chuyện không hề gay cấn, hồi hộp, thậm chí còn rất đời thường với những tình cảm, nhiều mối quan hệ rất con người, với những day dứt, những đắn đo giữa tình và lý. Cảnh sát Kusanagi không muốn tin Ayane là hung thủ, vì anh thấy một phụ nữ rất duyên dáng, biết suy nghĩ cho người khác, vì anh có cảm tình đặc biệt với cô. Hiromi, người tình của Yoshitaka, cũng là người phát hiện ra thi thể nạn nhân, luôn được Ayane bảo vệ, giúp đỡ. Ayane không ngần ngại thừa nhận những chi tiết gây bất lợi cho chính mình. Nhưng cô vẫn luôn có một chứng cớ ngoại phạm vững chắc, và cách thuốc độc được cho vào cà phê vẫn chỉ là giả thuyết yếu ớt. Câu trả lời cho tất cả được giải đáp, khi quá khứ của nạn nhân hé lộ. Anh ta chỉ yêu những người phụ nữ thích hợp để làm mẹ những đứa con của mình, và bỏ rơi họ khi họ không có khả năng mang thai. Ayane đồng ý lấy anh ta, chấp nhận lời hứa một năm kia và chờ đợi. Cô sống trong tình yêu và sự hận thù dành cho chồng mình. Động cơ đằng sau vụ án liệu có đơn giản là vụ ngoại tình kia? Mọi chuyện bắt đầu đã từ rất lâu, và vụ án mạng, thực chất chỉ xảy ra khi hung thủ đã không còn muốn cứu nạn nhân nữa…

Có thể nói “Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ” khá giống với “Phía sau nghi can X”, khi tất cả trở nên hấp dẫn và bất ngờ ở khúc cuối. Quá trình điều tra đáng tiếc không thể hấp dẫn bằng, thậm chí khá vòng vèo, lê thê. Một số tình tiết lặp lại khiến mình thấy hơi chán, nhưng vẫn không thể buông sách của Keigo Higashino xuống được vì lối dẫn chuyện của ông luôn thu hút mình vào những thứ ngỡ đơn giản nhưng phức tạp của cuộc sống. Nhưng theo mình “Salvation of a Saint” là một bước lùi so với tác phẩm trước đó là “Phía sau nghi can X”. Hiện đang hi vọng sẽ được tiếp cận với các tác phẩm khác của tác giả, ra sách rõ nhiều mà ít được dịch sang thứ tiếng khác quá.

3. T R A N review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Việc coi phụ nữ như “một cái máy đẻ” sẽ có hậu quả vô cùng cay đắng. Sự trả thù của những bóng hồng luôn khiến cánh mày râu phải khiếp sợ nhưng cũng là đáng đời đối với những gã chỉ biết đùa giỡn với tình yêu và không trân trọng tình cảm của phái yếu. Đây chính là thông điệp xuyên suốt tác phẩm “Sự cứu rỗi của thánh nữ” được viết bởi Higashino Keigo.

Đầu độc – một trong những cách giết người cũ mèm nhưng vẫn hiệu quả bất ngờ trong câu chuyện lần này của Higashino Keigo. Hung thủ không ai khác chính là người vợ đầu ấp tay gối với nạn nhân. Động cơ được tác giả tiết lộ ngay từ ban đầu là để trả thù cho những tình cảm không được đáp lại của cô gái gây án. Nghe thì có vẻ tàn nhẫn quá nhỉ, chỉ vì một chút hững hờ của ông chồng mà sẵn sàng ra tay sát hại. Việc này giống như kiểu “ăn không được thì phá cho hôi” ấy.

Có lẽ ai là đọc trung thành với dòng truyện của tác giả này sẽ thấy được sự định kiến sâu sắc về dã tâm của phụ nữ trong từng tác phẩm của ông. Nhưng lần này ở “Sự cứu rỗi của thánh nữ” thì phái yếu trong truyện được nhìn nhận dưới góc độ cảm thông nhiều hơn. Không ai là tự nhiên thay đổi, không ai là tự nhiên trở nên nhẫn tâm và tàn ác. Tất cả những ủy khuất và thất vọng đã làm thay đổi con người, gậm nhấm tâm hồn họ để rồi một ngày, khi ở bước đường cùng của số phận nghiệt ngã, họ trở thành kẻ giết người không gớm tay. Có lẽ tác giả muốn chúng ta hiểu rằng phụ nữ khi yêu thì rất chân thành nhưng nếu tình yêu ấy bị lừa dối thì họ sẽ công kích và giết hại đối phương để trả thù cho những tổn thương mà họ phải chịu. Đây có thể là một trong những cái nhìn cực kỳ nhân văn của tác giả dành cho phụ nữ.

Cô nàng Ayane đã từng là thánh nữ, đã từng là một cô gái thông minh, sắc sảo và đầy sức quyến rũ. Tuy nhiên, số phận không phải lúc nào cũng màu hồng, ông trời không cho ai tất cả, chuyện bi ai cô phải chịu chính là việc không thể sinh con. Khi nguồn tin này ập đến nhận thức của người chồng, hắn ta ngay lập tức đã đi ngoại tình để duy trì nòi giống. Có vẻ nhiều người sẽ bảo đó cũng chỉ là mong muốn chính đáng của một người đàn ông. Nhưng không, sự thật được bóc trần phũ phàng hơn suy nghĩ của chúng ta rất nhiều. Ayane khám phá ra được rằng chồng cô trước khi bước vào cuộc sống hôn nhân với mình đã có mối quan hệ dây mơ rễ má với một loạt phụ nữ khác và rất nhiều trong số đó đã phải tự tử vì không chịu được sự phản bội ghê tởm của gã này. Vậy là đến đây, chúng ta đã quá hiểu và thông cảm cho tâm trạng của Ayane, nếu là một ai khác rơi vào tình huống phức tạp này thì có thể có lựa chọn nào khác hơn là giết ngay gã khốn nạn kia sao?!

Thủ pháp gây án vô cùng đặc sắc của cô vợ trong câu chuyện này sẽ khiến chúng ta đặc biệt thích thú. Kẻ ngoại tình ấy lăn đùng ra chết khi đang ngoại tình với tình nhân vì chất thạch tín trong ly cà phê. Rõ ràng, cái chết của hắn chẳng hề có liên can gì đến cô vợ mà cái chết ấy cũng thật ô nhục, chết với danh tiếng phản bội. Thủ pháp bỏ độc vào ly cà phê như một trò biến ảo chẳng ai biết được. Chỉ duy nhất Yukawa – một giáo sư vật lý thiên tài khám phá ra được bí ẩn ấy. Dĩ nhiên, tôi cảm thấy hơi khiên cưỡng khi một giáo sư vật lý có thể suy luận ra được thủ pháp này nhưng đó là cách xây dựng của tác giả nên đọc giả cứ tôn trọng vậy.

Tôi luôn thích cách miêu tả tâm lý nhân vật của tác giả cũng như những uẩn khúc trong câu chuyện. Từ một người phụ nữ mong manh, để trở thành một kẻ sát nhân thuần thục cần cả một quá trình. Điều khiến tôi trăn trở ở “Sự cứu rỗi của thánh nữ” chính là liệu cô gái ấy có thực sự tàn nhẫn không? Tôi cảm thấy cô ấy đáng thương hơn là đáng trách, nếu như không bị phản bội và có một đức lang quân đích thực thì ắt hẳn cuộc đời cô sẽ hạnh phúc như bao người vợ khác.

4. ĐIỀN YÊN review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Lần nào đọc những tác phẩm mà thủ phạm là nữ, tôi cũng phải thốt lên: “đàn bà dễ có mấy tay”. Phụ nữ, một khi đã quyết tâm hạ sát ai đó, thì vô cùng quyết tuyệt. Nói thế này chẳng sợ spoil bởi thủ phạm đã được tác giả ám chỉ ngay từ những trang đầu cuốn sách. Chúng ta đọc, chỉ là để xem nàng dùng phương pháp gì để giết chồng mà thôi.

Trên phương diện một phụ nữ, tôi không làm sao mê nổi anh chồng, dù anh ta đẹp trai giàu có quyến rũ. Cái tư tưởng lấy vợ chỉ để sinh con thật khó tiêu hóa. Tuy nhiên, anh này cũng khá thẳng thắn khi tuyên bố ngay từ khi chưa cưới: nếu trong 1 năm mà không có con thì sẽ chia tay. Cưới hay không, tùy em chọn. Vì thế, tôi cho rằng anh ta tàn nhẫn nhưng không có lỗi. Ayane đáng thương nhưng tự cô đánh cược ngay từ đầu thì phải chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình thay vì giết chồng. Ấy vậy, câu kết tấn bi kịch vẫn làm tôi thỏa mãn. Than ôi, một người phụ nữ thông minh xinh đẹp nhường ấy, kiên nhẫn ung dung nhường ấy thật đáng ghi vào lịch sử tội ác.

Thủ pháp gây án phải nói là rất đơn giản, bởi Ayane không phải thiên tài hóa học, vật lý… hay chuyên gia che giấu hiện trường gì. Phương pháp của cô, ai cũng làm được, nhưng không ai làm được. Chỉ có người kiên định vô song, ý chí phi thường mới thực hiện nổi. Từng giờ từng phút, cô nắm mạng sống của chồng trong tay. Tôi thích suy nghĩ của Ayane, thích tưởng tượng cảm giác của nàng ở một vị trí tối thượng. Nàng, chứ không phải chồng, mới là người làm chủ cuộc chơi.

“Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ” rất hấp dẫn vào đoạn cuối (như hầu hết truyện của Keigo), khi sự thật dần được sáng tỏ. Đoạn suy luận của anh Galileo không thú vị lắm, chủ yếu là cái thái độ úp mở của anh. Ngoài ra, truyện cũng rung hồi chuông cảnh báo cho mấy anh chàng không coi trọng phụ nữ, chỉ muốn sử dụng họ cho mục đích của mình. Nếu lấy nhau chỉ để đẻ, thì cần méo gì lấy nhau, thuê xừ người đẻ cho nhanh. Gia đình chẳng lẽ chỉ như vậy thôi sao? Nếu nghĩ vậy, các anh không xứng đáng có một gia đình.

Dù biết giết người là xấu, đặc biệt là khi nạn nhân không hề đáng chết, nhưng tôi không sao ghét Ayane được, chỉ có thể thở dài.

5. NAM DO review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Nam Do review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ - Higashino Keigo

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Vợ chồng Yoshitaka đang đứng trước ngưỡng tan vỡ chỉ sau một năm kết hôn vì người vợ Ayane không thể có con. Anh chồng đã có nhân tình mới là Hiromi-học trò của vợ mình. Nhưng ngay sau đó Yoshitaka bị chết khi uống cafe tại nhà một mình trong lúc vợ anh đi xa. Hung thủ là ai và hắn gây án như thế nào? Cảnh sát bế tắc cho đến khi thám tư-nhà vật lý Yukawa Manabu vào cuộc.

Truyện “Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ” viết chậm rãi, không có những tình tiết kịch tính nhưng Keigo đúng là có tài dẫn dắt hé lộ các tình tiết khiến người đọc bị cuốn hút theo. Vụ này chỉ có 2 nghi phạm và đều là phụ nữ. Thực ra không khó đoán thủ phạm là ai nhưng phải công nhận kế hoạch gây án thật khôn khéo và đòi hỏi một bản lĩnh ghê gớm khiến người đọc sửng sốt. Và Keigo còn cho người đọc thấy câu chuyên bi kịch đằng sau vụ án do sự thực dụng tàn nhẫn trong đời sống tình cảm của nạn nhân Yoshitaka. Đoạn cuối hơi tiếc không bẻ twist thêm cho động cơ thêm drama tí nữa.

Dù không gây shock như Phía Sau Nghi Can X nhưng đây cũng là một vụ án rất thú vị, hợp với cả fan trinh thám suy luận với tâm lý xã hội.

Chấm 7,75/10

6. HIỀN VŨ review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Sự cứu rỗi của thánh nữ – Higashino Keigo

Lại thêm một quyển của Keigo đọc cuốn không dứt ra được, tình tiết cứ gọi là đỉnh luôn 👍👍👍 Quyển này mình đánh giá cao hơn hẳn Tên của trò chơi là bắt cóc ⭐⭐⭐⭐⭐

Đọc xong quyển này ngộ ra 3 điều: vì tình yêu con người ta có thể làm ra những gì; karma is real và câu cửa miệng “con thầy, vợ bạn, gái cơ quan” cấm có sai 🙄🙄🙄

Ngay từ đầu Keigo đã tiết lộ luôn chất độc gây án và hung thủ, nhưng kể cả thế thì lúc mình đọc truyện vẫn bị hút vào quá trình phá án, nhiều lúc còn nghĩ ơ thế có đúng X là người gây án k ta 🧐 bởi cách thức gây án được tác giả gợi mở quá khéo, quá sức tưởng tượng, đó chính là cái tài của ông trong việc xây dựng mạch truyện. Đọc từng chương, đôi khi mình đoán được vài tình tiết có vẻ k ổn lắm, Keigo như đang dẫn mình đi qua màn sương mù, đâu đó phảng phất sự thật, để đến quả twist tiết lộ cái kết cũng như phương thức gây án, dù khó tin, nhưng lại khả thi. (Kể ra nhân vật nhà vật lý học Yukawa cũng có trí tưởng tượng phong phú, kiểu đoán được trình tự sự việc theo lớp lang ý, hay chính Keigo đang thiên vị nhân vật này của mình?).

Với mình, tội ác này là hoàn hảo, nó cho thấy hệ quả của lối suy nghĩ thực dụng, lối sống vắt chanh bỏ vỏ. Hung thủ đương nhiên có tội, nhưng nạn nhân cũng chả oan ức gì, dù được xây dựng là kiểu người hoàn mỹ và đi đúng lộ trình, nhưng với mình thì anh ta k đáng được nhiều người vây quanh, được yêu mà vẫn cho quan điểm của mình là đúng như thế. Cái cách anh ta nói ra những quan điểm ấy thực sự thản nhiên đến mức lạnh lùng và vô sỉ.

Sau khi gấp sách lại, mình tự tin cho truyện Sự cứu rỗi của thánh nữ vào top 3 Keigo, đồng hạng với Phía sau nghi can XBí mật của Naoko. Mỗi truyện mang lại một màu sắc khác nhau, một cái kết đầy bất ngờ đậm chất Keigo khác nhau. Nhưng quyển này hơn được một chỗ là mình thích tính cách, cách suy nghĩ cũng như cách dàn xếp bẫy của nữ chính. Tất cả như một sự thử thách tình yêu (mà có chắc đó là tình yêu?) nữ chính dành cho chồng mình. Không qua ư, you let me down ư, ok, snap, you’re gone :)))

Spoil một tí là đã có tí spoil trong tiêu đề “sự cứu rỗi” rồi nhé :)))

Sau khi đọc quyển này thì mình đang phân vân không biết có nên đu mấy quyển còn lại của Keigo không, vì đọc review các bạn bảo không hay bằng 🤔🤔🤔

Ai đó gợi ý cho tui điii 🤔

7. BÙI THỊ THANH THẢO review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Well, vậy là tháng này tớ đã đọc được 2 cuốn sách của Keigo rồi, 2 quyển hoàn toàn khác nhau về không khí, nội dung. “Điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya” bình dị, gần gũi bao nhiêu (mời anh em xem lại bài review trước), thì quyển này lại mang đậm trinh thám, điều tra đúng kiểu Keigo rồi.

Câu chuyện được bác Keigo mở ra bằng một đoạn đối thoại “nho nhỏ” đầy mâu thuẫn của hai vợ chồng về việc con cái, đương nhiên từ đó dẫn đến án mạng xảy ra bằng việc anh chồng bị sát hại tại nhà riêng. Giống như “phía sau nghi can X”, hung thủ không bị tác giả giấu nhẹm đi mà đã được phơi bày ngay từ đầu. Điều độc giả băn khoăn và muốn tìm ra là cách thức gây án mà thôi. Thế nhưng, động cơ giết người ấy có đơn thuần chỉ là mâu thuẫn trong sinh hoạt đời sống vợ chồng ? Chuyện quá khứ lần lượt xảy đến, lật lại và sẽ khiến anh em bất ngờ. Phải công nhận giác quan của phụ nữ rất đỉnh, người phụ nữ gây án và cả người phụ nữ giải án nữa, rồi cả những người phụ nữ trong câu chuyện. Anh em đọc sẽ hiểu được.

Đặc biệt, quyển sách có sự xuất hiện của nhà vật lý Yukawa, có lợi cho đội điều tra rất nhiều, nếu anh em nào là fan bác này thì đọc ngay đi nha. Mọi chi tiết dù rất nhỏ, tưởng chừng như không liên quan nhưng lại thật sự rất quan trọng đối với vụ án. Đó cũng chính là sự thông minh và tài kể chuyện khéo léo của Keigo. Riêng đọc sách của Keigo, chúng ta chỉ muốn đọc một lèo, không muốn dừng một trang, vì nó kích thích sự tò mò đến tận cùng.

Tuy nhiên, cá nhân mình thấy truyện không bất ngờ như “Phía sau nghi can X”, và cũng không được đỉnh cao như thế. Mạch truyện ổn và khá hấp dẫn. Các bạn yêu thích trinh thám vẫn có thể đọc và cảm nhận nha!

8. ANH CHÂU review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Higashino Keigo thì có lẽ không cần phải nói thêm nữa rồi, một trong những tác giả trinh thám có sách bán chạy nhất mọi thời đại của Nhật Bản.

Sau phía sau nghi can X thì lần này cũng không phải là một ngoại lệ. Với Sự cứu rỗi của thánh nữ- tác phẩm cùng nằm trong series Galileo, một lần nữa ông lại cho thấy được nghệ thuật tài hoa qua ngòi bút của mình. Việc để lộ hung thủ ngay đầu truyện giống mô típ với X tưởng chừng sẽ là một trở ngại lớn khiến cốt truyện không còn hấp dẫn nhưng không, cốt truyện vẫn rất chặt chẽ. Tuy nhiên, nguyên nhân của vụ án có phần không hấp dẫn như X, đơn thuần chỉ là một vụ trả thù với bản chất và tâm lý của phụ nữ.

Có hai điểm mình muốn chú ý ở đây. Thứ nhất đó là cách thức gây án của hung thủ, bằng việc dùng cách thức gây án ảo, hung thủ đã dẫn dắt người đọc đi theo nhiều hướng đi sai lầm khác. Vì quả thực có điên cũng chả ai nghĩ ra được cách gây án kiểu đó. Phải là một người cực kỳ cẩn thận và rảnh rỗi mới nghĩ ra được.

Thứ hai là về nhịp truyện. Như mọi tác phẩm văn học khác của Nhật, tác phẩm này có mạch truyện chậm. Nó dẫn dắt người đọc đi sâu vào việc khai thác tâm lý các nhân vật cũng như khai thác bằng chứng chứ không qua loa. Nhưng cũng chính vì thế mà đôi lúc làm mình hơi buồn ngủ. Nhưng để mà nói thì thực tinh tế.

Điểm cuối cùng mình muốn nói là về bìa sách. Đây quả thực là thứ cuốn hút mình đầu tiênnn.

Để chấm thì mình chấm bìa sách 5/5, nội dung 3,75.

9. VƯƠNG TRANG review sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Sự cứu rỗi của thánh nữ, bi kịch của một gia đình, bi kịch tình yêu từ quá khứ kéo dài đến hiện tại và có lẽ còn tiếp diễn mãi đến tương lai, khi Hiromi quyết định sinh ra giọt máu của Yoshitaka. Và đến cuối cùng, hành động của Ayane là “cứu rỗi” hay “xét xử”, là “cứu vớt” hay “cực đoan”, hẳn câu hỏi ấy, vẫn sẽ còn khiến độc giả thấy mãi day dứt. Nhưng hơn cả, vấn đề Higashino Keigo đưa ra, đâu còn chỉ là câu chuyện của riêng một gia đình hay một cá nhân cụ thể? Bởi, mỗi người, ai chẳng phải tự giải, tự chọn nghiệm cho phương trình cuộc đời. Trải nghiệm đọc thật sự tuyệt vời và nó hay từ cái tên truyện đến nội dung, đến ý nghĩa nhân văn trong đó.

III. Trích dẫn sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Trích dẫn sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ - Higashino Keigo

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE

Chương 1 – Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Khóm păng-xê trong bồn đơm vài bông hoa nhỏ. Đất đã khô lại. Nhưng vẻ rực rỡ của từng đường nét trên những cánh hoa thì vẫn còn vẹn nguyên. Tuy păng-xê không phải giống hoa nổi bật nhưng có lẽ đây mới chính là điểm mạnh thực sự của chúng. Ayane đưa mắt nhìn ra ban công bên ngoài cửa kính, nghĩ bụng lát nữa phải tưới luôn mấy chậu hoa khác.

“Em có nghe anh nói không đấy?” Câu hỏi cất lên từ phía sau lưng cô.

Ayane quay lại, nở nụ cười thật tươi.

“Em đang nghe mà. Em vẫn nghe suốt đấy chứ.”

“Vậy mà em phản ứng chậm nhỉ?” Yoshitaka vẫn ngồi yên trên ghế sô-pha, đảo vị trí đôi chân dài đang bắt tréo nhau. Anh hay than thở mình sắp không mặc nổi mấy chiếc quần cỡ nhỏ nên dù cất công đi tập gym, có vẻ anh vẫn chú ý để cơ bắp không quá nảy nở ở chân và quanh hông.

“Em chỉ hơi lơ đễnh chút thôi.”

“Lơ đễnh? Không giống em lắm nhỉ.” Yoshitaka nhướng một bên lông mày được cắt tỉa cẩn thận.

“Tại em ngạc nhiên quá ấy mà.”

“Thế sao? Chẳng phải em biết rõ những kế hoạch trong cuộc đời của anh à?”

“Chuyện đó thì, em cũng tưởng mình đã hiểu.”

“Em định nói gì?” Yoshitaka hơi nghiêng đầu. Thái độ bình tĩnh. Như thể muốn nói chuyện đó với anh chẳng có vấn đề gì. Ayane không rõ liệu có phải anh chỉ đang diễn hay không.

Cô thở dài rồi lại nhìn thẳng vào khuôn mặt rất đẹp của anh.

“Đối với anh việc đó quan trọng đến thế à?”

“Việc đó?”

“Thì… là chuyện con cái.”

Nghe vậy Yoshitaka nở nụ cười khổ nom như mỉa mai, anh nhìn sang hướng khác rồi mới quay lại với ánh mắt cô.

“Từ nãy tới giờ em nghe những gì vậy?”

“Chính vì nghe nên em mới hỏi mà.”

Thấy Ayane nghiêm khắc nhìn mình, Yoshitaka cũng trở lại vẻ nghiêm túc. Anh từ tốn gật đầu.

“Đó là việc quan trọng. Anh luôn nghĩ con cái là không thể thiếu trong cuộc đời mình. Nếu không có con thì bản thân đời sống hôn nhân cũng chẳng có ý nghĩa. Bởi vì tình yêu nam nữ là thứ sẽ tiêu biến theo thời gian. Sống với nhau cốt để xây dựng cái gọi là gia đình. Đàn ông và đàn bà kết hôn, trước hết trở thành chồng và vợ. Sau đó có con rồi trở thành cha và mẹ. Chỉ đến lúc đó mới có thể trở thành bạn đời. Em không nghĩ vậy sao?”

“Em thì nghĩ đó không phải là tất cả.”

Yoshitaka lắc đầu.

“Anh nghĩ thế đấy. Anh tin vào điều đó và không định thay đổi niềm tin của mình. Và nếu đã vậy thì không lý nào lại duy trì cuộc sống chẳng thể mong đợi những đứa con.”

Ayane day day thái dương. Cô thấy đau đầu. Đến cả trong mơ cô cũng chưa từng nghĩ sẽ phải nghe những chuyện này.

“Rốt cuộc là như vậy à? Người phụ nữ không thể sinh con thì cũng chỉ là thứ vô dụng. Thế nên, phải nhanh chóng bỏ đi và đổi qua một người khác có khả năng sinh sản… Chỉ thế thôi sao?”

“Em nói quá lời rồi.”

“Nhưng đại loại là thế đúng không?”

Không biết có phải do giọng điệu của Ayane gay gắt hơn hay không mà Yoshitaka ngồi thẳng dậy. Rồi, anh nhíu mày và gật đầu một cách do dự.

“Nếu em ép anh phải nói, thì có lẽ đúng là như vậy. Tóm lại anh luôn coi trọng những kế hoạch cuộc đời mà mình đã định ra. Có thể nói anh ưu tiên chúng hơn bất cứ điều gì.”

Đôi môi Ayane chợt giãn ra. Tất nhiên cô thực sự không muốn cười.

“Anh thích mấy từ đó nhỉ. Coi trọng những kế hoạch cuộc đời… Lần đầu gặp nhau anh cũng nói điều đó trước nhất.”

“Này Ayane, tóm lại em còn gì bất mãn nào? Em đã có mọi thứ em muốn mà. Tất nhiên, nếu em vẫn còn nguyện vọng gì thì cứ nói. Việc gì làm được anh sẽ làm. Đừng lo lắng không đâu nữa, nghĩ về cuộc sống mới đi. Hay là em có lựa chọn nào khác?”

Ayane rời mắt khỏi anh, nhìn về phía bức tường. Trên tường treo bức thảm rộng khoảng một mét. Cô đã mất 3 tháng để hoàn thành nó. Điểm đặc biệt là cô sử dụng loại vải đặt mua từ nước Anh.

Chẳng cần Yoshitaka phải nói. Chính cô cũng mơ ước có con. Ao ước biết bao có ngày được ngồi trên ghế bập bênh khâu ghép vải và nâng niu cái bụng ngày một lớn dần.

Nhưng có phải ông trời trêu ngươi nên cô không được ban cho khả năng ấy? Cô từ bỏ hy vọng, chấp nhận rằng không còn cách nào khác và tiếp tục sống. Ayane cứ tin mình vẫn có thể vun đắp mối quan hệ với Yoshitaka.

“Anh à, em hỏi anh một chuyện được không? Dù có lẽ điều đó chẳng có nghĩa lý gì với anh.”

“Chuyện gì thế?”

Ayane xoay người về phía anh, hít một hơi thật sâu.

“Còn tình yêu anh dành cho em? Bây giờ thế nào rồi?”

Yoshitaka hơi khựng lại như bị bất ngờ, nhưng chỉ trong thoáng chốc đôi môi anh lại giãn ra thành nụ cười như trước.

“Không có gì thay đổi,” anh nói. “Anh có thể khẳng định điều đó. Tình cảm của anh không hề khác đi.”

Với Ayane, những lời ấy nghe thật dối trá. Nhưng cô vẫn mỉm cười. Không cười thì biết làm gì đây?

“Vậy thì tốt quá,” cô nói.

“Đi thôi,” Yoshitaka bất ngờ quay lưng, đi về phía cửa ra vào.

Ayane vừa bước theo anh, vừa đưa mắt về phía bàn trang điểm. Cô nghĩ đến đám bột màu trắng giấu trong ngăn kéo dưới cùng bên phải. Đám bột được đựng trong túi ni-lông thắt chặt.

Cô nghĩ mình chỉ còn cách dùng thứ đó. Trước mặt cô không còn ánh sáng nữa rồi.

Ayane nhìn đăm đăm vào lưng Yoshitaka. Anh, hướng về tấm lưng ấy, cô gọi thầm trong dạ.

Em đã yêu anh bằng cả trái tim. Nhưng những lời anh nói giờ lại xuyên vào tim em. Nên anh hãy chết đi …

Chương 2 – Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ

Wakayama Hiromi có cảm giác hơi lạ khi nhìn thấy dáng vẻ của vợ chồng Mashiba vừa từ tầng hai bước xuống. Cả hai đều cười nhưng có thể thấy họ chỉ cố tỏ ra tươi tắn. Cảm giác này đặc biệt rõ ràng ở Ayane. Nhưng Hiromi tránh không hỏi han. Cô e ngại mình sẽ phá vỡ điều gì đó.

“Đã để cô phải chờ rồi. Ikai liên lạc chưa?” Yoshitaka hỏi. Giọng điệu có phần cứng nhắc.

“Vừa nãy anh ấy có gọi điện. Khoảng năm phút nữa họ sẽ có mặt.”

“Vậy ta chuẩn bị mở sâm-panh thôi nhỉ?”

“Để em làm.” Ayane chợt lên tiếng. “Hiromi sắp xếp giùm cô mấy chiếc ly nhé.”

“Tôi cũng giúp một tay.” Yoshitaka nói.

Sau khi Ayane đi khuất vào bếp, Hiromi mở cửa tủ đựng ly cốc kê sát tường. Cô nghe nói món đồ nội thất kiểu cổ này có giá gần 3 triệu yên. Tất nhiên, những thứ bày bên trong toàn là hàng cao cấp.

Cô cẩn thận lấy ra ba chiếc ly Baccarat và hai ly Venetian. Nhân vật chính sẽ dùng ly Venetian, đó là thông lệ ở gia đình Mashiba.

Yoshitaka bắt đầu trải 5 miếng vải lót đĩa lên bàn ăn rộng đủ cho 8 người ngồi. Anh đã quen với những bữa tiệc tại nhà. Hiromi cũng biết rõ trình tự sắp xếp.

Hiromi xếp ly uống sâm-panh lên trên vải lót mà Yoshitaka vừa trải. Cô nghe thấy tiếng nước chảy vọng ra từ bếp.

“Anh nói chuyện gì với cô giáo vậy?” Hiromi khẽ hỏi.

“Không có gì.” Yoshitaka trả lời mà không nhìn cô.

“Anh nói rồi à?”

Đến đây, lần đầu tiên Yoshitaka nhìn Hiromi. “Nói gì cơ?”

Thì, cô vừa cất lời thì điện thoại cửa đổ chuông.

“Chắc họ đến đấy,” Yoshitaka gọi với về hướng nhà bếp.

“Xin lỗi anh, em đang dở tay. Anh ra mở cửa giúp em với.” Ayane đáp lại.

Anh biết rồi, Yoshitaka nói rồi lại gần chiếc máy điện thoại gắn trên tường.

Mười phút sau, tất cả đã có mặt và ngồi quanh bàn. Khuôn mặt ai cũng tươi cười. Hiromi nhận thấy mọi người đều cố tỏ ra thoải mái, đủ để không làm xáo trộn bầu không khí dễ chịu. Cô thường tự hỏi mình cần làm gì để học được lối cư xử ấy. Đó không thể là tố chất sẵn có. Hiromi biết, Mashiba Ayane đã hòa nhập được với không khí này sau khoảng một năm.

“Tay nghề nấu nướng của Ayane vẫn tuyệt thật đấy. Xốt marinade thường không đặc lại được thế này đâu.” Ikai Yukiko cất lời khen ngợi khi gắp một miếng cá tuyết. Chuẩn bị lời khen cho từng món ăn luôn là nhiệm vụ của cô.

“Em thì toàn dùng loại xốt đặt mua qua mạng.” Anh chồng Ikai Tatsuhiko ngồi bên cô tiếp lời.

“Anh thật quá đáng. Cũng có lúc em tự làm mà.”

“Xốt aojiso chứ gì. Em thì chỉ có món ấy thôi.”

“Không được à? Ngon mà.”

“Tôi thích xốt aojiso lắm.” Ayane nói.

“Ngon đúng không? Còn tốt cho sức khỏe nữa chứ.”

“Ayane đừng bênh cô ấy nữa. Hứng lên thì cô ấy dám cho xốt aojiso vào cả món bít tết đấy.”

“Ô, có vẻ ngon đấy. Để lần tới em làm thử.”

Nghe Yukiko nói, mọi người bật cười còn Ikai thì nhăn mặt.

Ikai Tatsuhiko là luật sư. Hiện anh đang làm cố vấn cho một số công ty. Công ty mà Mashiba Yoshitaka điều hành là một trong số đó, nhưng anh không chỉ cố vấn mà còn tích cực tham gia vào việc kinh doanh. Nghe nói Ikai và Yoshitaka cùng tham gia một câu lạc bộ thời sinh viên.

Ikai lấy chai rượu từ xô ướp lạnh, định rót thêm vào ly của Hiromi.

“Không, em đủ rồi.” Cô đặt tay lên miệng ly.

“Thế à? Anh tưởng em thích rượu?”

“Em thích, nhưng em vẫn còn. Cảm ơn anh.”

Ừm, Ikai gật đầu rồi quay sang rót rượu trắng vào ly của Yoshitaka.

“Em không khỏe à?” Ayane quan tâm.

“Không, em không sao ạ. Dạo này em uống hơi nhiều, tại hay đi ăn nhậu với bạn bè…”

“Thích nhỉ, đúng là tuổi trẻ.” Sau khi rót rượu cho Ayane, Ikai liếc nhìn vợ rồi đưa chai rượu về ly của chính mình. “Yukiko cũng tạm thời kiêng rượu, thế là tối nay có bạn rồi nhé.”

“Sao, kiêng rượu à?” Yoshitaka hỏi, bàn tay đang cầm dĩa dừng lại. “Đó cũng là việc nên làm đấy nhỉ.”

“Bởi vì sữa mẹ là nguồn dinh dưỡng cho con mà.” Ikai lắc ly rượu trên tay. “Sữa mẹ mà có cồn thì không được.”

“Vậy cô phải kiêng khem bao lâu?” Yoshitaka hỏi Yukiko.

“Bác sĩ nói là khoảng một năm ạ.”

“Một năm rưỡi.” Ikai sửa lại. “Hai năm cũng được. Mà thôi, hay là em nhân thể bỏ rượu luôn đi.”

“Anh à, nhiều năm nuôi dạy con vất vả đang chờ đợi em phía trước đấy. Đến cả rượu là món yêu thích mà cũng không cho uống thì em không thể vượt qua được đâu. Hay là anh nuôi con giùm em? Nếu vậy thì em có thể xem xét.”

“Được rồi được rồi. Sau một năm nữa thì em muốn uống bia hay rượu cũng được. Nhưng vừa phải thôi đấy.”

“Em biết rồi,” Yukiko phùng má hờn dỗi rồi lại tươi tắn ngay, vẻ mặt cô tràn ngập hạnh phúc. Với cô lúc này, không có gì vui hơn những cuộc cãi cọ như thế với chồng.

Ikai Yukiko vừa sinh con hai tháng trước. Đó là đứa con đầu lòng mà hai vợ chồng rất mong đợi. Năm nay Ikai 42 tuổi và Yukiko 35 tuổi. Họ liên tục nói mình đã về đích an toàn.

Buổi hôm nay là bữa tiệc mừng em bé ra đời dành cho họ. Yoshitaka đề xuất và Ayane tiến hành chuẩn bị.

“Tối nay hai người để con cho ông bà à?” Yoshitaka hỏi vợ chồng Ikai.

Ikai gật đầu.

“Mẹ tôi bảo cứ thong thả đi chơi. Ông bà dư sức chăm sóc cháu đâu vào đó, bà hăng hái lắm. Có bố mẹ ở gần rất tiện cho những dịp thế này.”

“Nói thật lòng thì em vẫn có đôi chút lo lắng. Bà hơi cứ hay bận tâm quá mức. Em vẫn nghe bạn bè nói, nếu con khóc một chút thôi thì cứ kệ cũng được.” Yukiko nhăn mày.

Nhận ra ly của cô không có gì, Hiromi nhổm dậy.

“Dạ… em đi lấy nước nhé.”

“Trong tủ lạnh có nước khoáng, em cứ mang cả chai ra.” Ayane nói.

Hiromi vào bếp, mở tủ lạnh. Tủ lạnh khổng lồ hai cánh, dung tích chắc phải tới 500 lít. Mặt trong cánh cửa xếp một dãy chai nước khoáng. Cô lấy ra một chai. Vừa đóng tủ lại và định quay về chỗ ngồi thì cô bắt gặp ánh nhìn của Ayane. Miệng Ayane cử động như đang nói cảm ơn.

“Chắc hẳn có con làm cuộc sống thay đổi lắm nhỉ?” Yoshitaka hỏi.

“Chưa nói đến công việc, giờ cuộc sống mỗi ngày đều xoay quanh thằng bé.” Ikai đáp.

“Đâu còn cách nào khác. Hơn nữa đâu phải là không liên quan tới công việc nhỉ. Có con sẽ làm nảy sinh cảm giác trách nhiệm và muốn nỗ lực hơn hẳn so với trước đúng không?”

“Điều đó thì đúng thật.”

Ayane nhận chai nước từ Hiromi và bắt đầu rót vào cốc cho từng người. Miệng cô hơi mỉm cười.

“Còn hai người thì sao? Cũng đến lúc rồi còn gì?” Ikai nhìn Yoshitaka và Ayane. “Kết hôn được một năm rồi đúng không? Chắc cũng chán cuộc sống chỉ có hai người rồi chứ?”

“Anh.” Yukiko vỗ nhẹ vào vai chồng như khẽ trách. “Đừng nói linh tinh.”

“Ừ, mỗi người một khác nhỉ.” Ikai cười chữa thẹn, uống cạn ly rồi hướng ánh mắt sang Hiromi. “Còn Hiromi thế nào? Không biết tôi hỏi điều này có vô duyên quá không. Chuyện lớp học ấy. Thuận lợi chứ?”

“Vâng, giờ thì cũng ổn ạ. Dù nhiều khi em vẫn bối rối.”

“Vậy là hoàn toàn giao việc cho Hiromi rồi à?” Yukiko hỏi Ayane.

Ayane gật đầu.

“Tôi chẳng còn gì để hướng dẫn cho Hiromi nữa rồi.”

“Ô, giỏi quá nhỉ!” Yukiko nhìn Hiromi một cách thán phục.

Hiromi hơi mỉm cười rồi cụp mắt xuống. Cô không tin vợ chồng Ikai thực sự quan tâm đến công việc của mình. Có lẽ họ chỉ nghĩ là để một cô gái ngồi ăn xen giữa hai cặp vợ chồng mà không được quan tâm một chút thì hơi đáng thương.

“Phải rồi. Tôi có quà cho hai người đấy.” Ayane đứng dậy, nhấc lên một chiếc túi giấy lớn từ góc khuất của chiếc sô-pha.

Nó đây. Nhìn thứ cô vừa lấy ra, Yukiko thốt lên kinh ngạc một cách quá mức cần thiết và đưa hai tay che miệng.

Đó là một tấm ga trải giường ghép vải. Nhưng nhỏ hơn nhiều so với kích cỡ thông thường.

“Tôi nghĩ có thể dùng làm ga trải giường cho em bé,” Ayane nói. “Đến lúc không cần giường trẻ em nữa thì để làm tranh trang trí cũng được.”

“Đẹp tuyệt. Cảm ơn nhé, Ayane.” Yukiko tỏ ra vô cùng cảm động, tay siết chặt viền tấm khâu ghép vải. “Tôi sẽ cẩn thận giữ gìn nó. Cảm ơn cô rất nhiều.”

“Món này đúng là tuyệt tác còn gì. Chắc phải mất nhiều thời gian cho nó lắm nhỉ?” Ikai nhìn Hiromi như chờ đợi sự đồng thuận.

“Cô mất khoảng nửa năm đúng không ạ?” Hiromi xác nhận với Ayane. Hiromi cũng biết phần nào về quá trình làm ra sản phẩm này.

Bao lâu nhỉ? Ayane gật gù. “Dù sao thì tôi cũng mừng là chị thích nó.”

Ồ, Ikai tròn mắt. Có vẻ anh thật sự ngạc nhiên, vẻ mặt như muốn nói món đó chỉ là dùng vải ghép lại thôi mà.

“Cô ấy tâm huyết với nó lắm.” Yoshitaka nói. “Kể cả những hôm tôi nghỉ ở nhà cũng thấy cô ấy ngồi trên cái ghế kia miệt mài từng đường kim mũi chỉ. Suốt cả ngày luôn. Tôi nhìn mà khâm phục.” Anh hất cằm chỉ cái ghế sô-pha trong phòng khách.

“Thật may vì đã kịp xong.” Ayane nheo mắt cười, khẽ nói.

Sau bữa ăn, họ di chuyển ra sô-pha, hội đàn ông uống whisky với nhau. Yukiko nói muốn dùng thêm cà phê nên Hiromi định quay vào bếp.

“Để cô pha cà phê cho. Hiromi giúp cô chuẩn bị đồ pha loãng rượu nhé. Trong tủ lạnh có đá viên đấy.” Ayane mở vòi cho nước vào ấm đun.

Hiromi đặt bộ pha loãng rượu lên khay rồi quay lại phòng khách, lúc này chủ đề tán chuyện của vợ chồng Ikai đã chuyển sang khu vườn đầy nghệ thuật. Ánh sáng tập trung vào sân nhà nên buổi tối vẫn có thể ngắm nhìn những chậu hoa.

“Chăm sóc được ngần này hoa hẳn là tốn công lắm nhỉ.” Ikai nói.

“Tôi không rõ lắm nhưng có vẻ cô ấy luôn tay với chúng. Ban công tầng hai cũng có. Ngày ngày đều đặn tưới tắm. Tôi nghĩ cũng khá vất vả nhưng cô ấy có lẽ không lấy đó làm phiền. Chắc là thực sự yêu hoa.” Yoshitaka dường như không mấy hào hứng với chủ đề này. Hiromi biết anh vốn không quan tâm tới thực vật và những gì thuộc về tự nhiên nói chung.

Ayane đã pha cà phê cho ba người và quay lại. Hiromi vội vàng bắt đầu pha loãng rượu.

Vợ chồng Ikai nói lời tạm biệt khi đã quá 11 giờ đêm.

“Cảm ơn đã thiết đãi hết sức chu đáo. Lại thêm món quà tuyệt vời này nữa, vô cùng cảm ơn mọi người.” Ikai đứng dậy và nói. “Lần tới nhất định sang nhà chúng tôi chơi nhé. Tuy là giờ khá bừa bộn vì việc chăm sóc em bé.”

“Em sẽ dọn ngay mà,” Yukiko chọc nhẹ ngón tay vào hông chồng và cười với Ayane. “Cô đến ngó hoàng tử nhà tôi nhé. Mặt cu cậu như cái bánh mochi ấy.”

“Nhất định rồi,” Ayane đáp.

Hiromi cũng tới lúc phải ra về. Cô tranh thủ chào tạm biệt cùng vợ chồng nhà Ikai. Ikai nói sẽ đưa cô về tận nhà bằng taxi.

“Hiromi này, từ mai cô sẽ đi vắng một thời gian.” Hiromi đang xỏ giày ở sảnh nhà thì Ayane lên tiếng.

“Từ mai là đợt nghi liên tục ba ngày nhỉ. Cô đi du lịch ạ?” Hiromi hỏi.

“Không, cô có việc phải về nhà.”

“Nhà… Sapporo ấy ạ?”

Vẫn giữ nguyên nụ cười, Ayane gật đầu.

“Sức khỏe của ba cô không được tốt, cô về giúp mẹ. Dù tình hình có vẻ không quá nghiêm trọng.”

“Chắc cô lo lắng lắm. Giữa lúc này mà còn tổ chức tiệc mừng em bé nhà tôi, thật ngại với cô quá.” Ikai đập tay lên trán.

Ayane lắc đầu.

“Đừng bận tâm. Thực sự là không có gì to tát lắm đâu… Ừm, Hiromi, vì vậy nếu có vấn đề phát sinh thì liên lạc với cô qua điện thoại nhé.”

“Cô định bao giờ quay lại ạ?”

“Cái đó thì…” Ayane nghiêng đầu. “Cân nhắc xong xuôi cô sẽ gọi cho em.”

“Vâng ạ.”

Hiromi ngó phản ứng của Yoshitaka. Anh đang nhìn theo hướng khác.

Rời khỏi nhà Mashiba, ra tới đường lớn thì Ikai vẫy taxi. Hiromi sẽ xuống xe trước nên cô là người sau cùng bước lên xe.

“Mình có nói hơi nhiều về chuyện con cái không nhỉ?” Taxi vừa lăn bánh, Yukiko nói.

“Sao em nói vậy? Chẳng vấn đề gì đâu. Họ mừng cho mình mà.” Ngồi trên ghế phụ, Ikai đáp.

“Không phải chuyện đó, em đang lo là mình vô ý không nghĩ tới chuyện của họ. Bởi vì, họ cũng rất mong có con mà?”

“Anh cũng có lần nghe Mashiba nói thế.”

“Chắc là không thành công rồi. Hiromi có biết gì không?”

“Dạ không ạ.”

Vậy à, Yukiko lộ vẻ thất vọng. Hiromi tự hỏi, không biết có phải vì muốn có được thông tin nào đó nên họ mới đưa cô về nhà hay không.

Sáng hôm sau, như thường lệ, Hiromi rời khỏi nhà lúc 9 giờ sáng và đến Anzu House ở Daikanyama. Cô sẽ cải tạo lại một căn phòng trong khu chung cư để mở lớp khâu ghép vải. Tất nhiên người đứng ra mở lớp không phải cô mà là Ayane. Khoảng ba chục học viên tham gia lớp đều vì muốn được học những kỹ thuật do Mita Ayane trực tiếp chỉ dạy.

Vừa bước ra từ thang máy chung cư, Hiromi thấy Ayane đã đứng trước căn phòng. Bên cạnh cô là một chiếc vali xách tay. Ayane nhìn Hiromi và tủm tỉm cười.

“Sao thế ạ?”

“Không có gì. Cô đang tính giao lại nơi này cho em.” Ayane lấy ra một vật gì đó từ túi áo jacket. Trên bàn tay đang giơ lên của cô là một chiếc chìa khóa.

“Đây là…”

“Chìa khóa nhà cô. Hôm qua cô cũng nói rồi đấy, chẳng biết khi nào mới có thể quay về nên cô khá lo chuyện nhà cửa. Vì thế trước mắt cô muốn gửi em.”

“A… vậy ạ.”

“Em không thích à?”

“Không phải vậy, nhưng cô có chìa khóa chưa ạ?”

“Đừng lo. Trước khi về cô sẽ liên lạc với em, nếu em không tiện thì đến tối vẫn có chồng cô ở nhà.”

“Nếu vậy thì em sẽ giữ nó ạ.”

“Nhờ em đấy.” Ayane cầm lấy tay Hiromi và đặt chìa khóa vào đó. Cô gập các ngón tay lại để Hiromi nắm chặt nó.

Vậy nhé, Ayane nói rồi kéo chiếc vali xách tay bước đi. Nhìn dáng vẻ cô lúc ấy, Hiromi bất giác cất lời, “Cô à…”

Ayane dừng bước. “Sao vậy?”

“Không có gì ạ, cô đi cẩn thận nhé.”

“Cảm ơn em.” Ayane khẽ vẫy tay rồi rảo bước tiếp.

Lớp khâu ghép vải kéo dài đến tối. Học viên thì giữa chừng có thay đổi người nhưng Hiromi hầu như không được nghỉ. Lúc tiễn xong học viên cuối cùng thì vai và cổ cô đã mỏi rã rời.

Hiromi vừa dọn dẹp xong lớp và chuẩn bị ra về thì điện thoại di động đổ chuông. Nhìn xuống màn hình tinh thể, trong khoảnh khắc, cô nín thở vì ngạc nhiên. Cuộc gọi từ Yoshitaka.

“Lớp học kết thúc rồi chứ?” Anh bất ngờ hỏi.

“Vừa xong được một lúc ạ.”

“Thế à. Giờ anh đang có cái hẹn ăn uống. Xong xuôi sẽ về nhà luôn, em đến nhé.”

Lời đề nghị đường đột khiến Hiromi không biết nên phản ứng thế nào.

“Sao? Không tiện à?”

“Không phải vậy nhưng… em đến không sao chứ?”

“Chắc chắn là không rồi. Chắc em cũng biết đấy, tạm thời cô ấy không về nhà.”

Hiromi nhìn đăm đăm vào cái túi xách để bên cạnh. Trong đó có chiếc chìa khóa cô vừa nhận được lúc sáng.

“Hơn nữa, anh cũng có chuyện muốn nói với em.” Anh nói.

“Chuyện gì thế?”

“Cứ gặp nhau đã. Anh sẽ về nhà lúc 9 giờ. Trước khi tới gọi cho anh nhé.” Anh đơn phương quyết định như vậy rồi tắt máy.

Sau khi dùng pasta cho bữa tối ở một nhà hàng gia đình có tiếng, Hiromi gọi điện thoại cho Yoshitaka. Anh đã về nhà. Đến nhanh lên nhé, anh nói bằng giọng đầy hân hoan.

Ngồi trên chiếc taxi hướng đến nhà Mashiba, Hiromi chìm trong cảm giác ghét bỏ chính mình. Vừa thấy không thoải mái trước kiểu bộc lộ hoàn toàn không day dứt của Yoshitaka, cô vừa buộc phải thừa nhận chính mình cũng cảm thấy vui mừng.

Yoshitaka vui ra mặt khi đón cô. Không hề tỏ ra vụng trộm, mọi hành động của anh đều rất thong thả.

Phòng khách thơm mùi cà phê.

“Lâu lắm rồi anh mới tự pha cà phê đấy. Chẳng biết có ngon không nữa.” Yoshitaka vào bếp rồi quay trỏ ra với hai chiếc cốc trên tay. Có vẻ anh không dùng đĩa lót.

“Lần đầu tiên em thấy đấy. Anh Mashiba vào bếp.”

“Vậy à. Có khi thế thật. Vì từ khi lấy cô ấy, anh chẳng động vào việc gì nữa.”

“Cô giáo là người tận tâm mà.” Hiromi nhấp một ngụm cà phê. Nó có vị rất đắng.

Yoshitaka cũng cong môi. “Chắc là nhiều cà phê quá.”

“Để em pha lại nhé.”

“Thôi. Không sao. Lần tới sẽ nhờ em sau. Phải rồi,” anh đặt cốc cà phê lên giữa chiếc bàn làm bằng đá cẩm thạch. “Hôm qua, anh đã nói với cô ấy rồi.”

“Quả nhiên…”

“Nhưng anh không nói rõ là em. Anh nói đó là một người mà cô ấy không biết. Chỉ không biết cô ấy tin đến đâu.”

Hiromi nhớ lại khuôn mặt của Ayane khi gửi chìa khóa cho cô vào buổi sáng. Không thể nghĩ rằng nụ cười ấy ẩn giấu một ý đồ nào đó.

“Rồi cô giáo nói sao?”

“Cô ấy chấp nhận tất cả.”

“Thật à?”

“Thật. Anh đã bảo rồi mà. Cô ấy sẽ không phản đối đâu.”

Hiromi lắc đầu.

“Em nói ra điều này có thể hơi kỳ quặc nhưng… không thể hiểu được.”

“Là quy tắc đó đấy. Quy tắc mà anh đã đặt ra. Dù sao đi nữa, nhờ đó mà giờ không còn phải lăn tăn gì nữa. Tất cả được giải quyết.”

“Có thể yên tâm thì tốt quá.”

“Đương nhiên rồi.” Dứt lời, Yoshitaka liền đặt tay lên vai Hiromi và kéo cô lại gần. Hiromi ngả vào lòng anh. Cô cảm thấy đôi môi anh ghé sát vào tai cô. “Trước hết là, đêm nay em ở lại được rồi.”

“Ngủ trong phòng ngủ ạ?”

Khóe miệng Mashiba trễ xuống.

“Phòng dành cho khách có giường ngủ. Đó cũng là giường đôi.”

Với tâm trạng xen lẫn bối rối, phân vân, nhẹ nhõm và cả nỗi bất an thường trực từ trước, Hiromi khẽ gật đầu.

Sáng hôm sau, Hiromi vừa định pha cà phê ở bếp thi Yoshitaka bước vào.

“Cho anh thấy em khéo tay thế nào đi,” anh nói.

“Em cũng chỉ được cô giáo dạy cho thôi.”

“Thế cũng được. Cho anh xem nào.” Yoshitaka khoanh tay trước ngực.

Hiromi xếp giấy lọc vào phễu, sử dụng muỗng đong để đổ cà phê. Nhìn lượng bột, Yoshitaka gật gù.

“Trước hết cho chút xíu nước nóng vào đây. Thật ít thôi. Rồi, chờ cho tới khi cà phê nở ra.” Rót một lượng nhỏ nước đã đun sôi trong bình, đợi khoảng 20 giây, Hiromi tiếp tục rót nước. “Giống như vẽ một vòng tròn ấy. Cà phê sẽ nở bung lên, vừa rót vừa duy trì trạng thái đó. Nhìn mực nước trong bình đựng, đủ phần cho hai người thì gỡ phễu ra ngay. Nếu cứ để thế thì cà phê sẽ bị nhạt.”

“Không ngờ lại khó thế.”

“Trước đây anh vẫn tự pha mà.”

“Anh dùng máy pha cà phê. Nhưng sau khi lấy Ayane là nó bị vứt luôn. Cô ấy nói pha kiểu này ngon hơn.”

“Nhất định cô giáo biết anh Mashiba nghiền cà phê nên muốn pha ngon hết mức có thể đấy.”

Miệng Yoshitaka trễ xuống, anh từ tốn lắc đầu. Mỗi lần Hiromi nhắc chuyện Ayane tận tụy đến mức nào, anh đều có biểu cảm như vậy.

“Cà phê vừa pha quả là uống rất ngon,” Yoshitaka nói.

Chủ nhật thì Anzu House không mở cửa. Nhưng như vậy không có nghĩa là Hiromi được nghỉ ngơi. Cô còn dạy thêm cho một trường học văn hóa ở Ikebukuro. Đó cũng là công việc cô tiếp quản từ Ayane.

Yoshitaka bảo cô gọi điện cho anh sau khi xong việc.

Dường như anh muốn ăn tối cùng cô. Hiromi không có lý do để từ chối.

Lúc xong việc ở trường văn hóa thì đã quá 7 giờ, Hiromi vừa sắp đồ chuẩn bị ra về vừa gọi điện thoại. Nhưng cô không kết nối được với di động của Yoshitaka. Tuy có đổ chuông nhưng anh không bắt máy. Cô thử gọi vào máy bàn của gia đình Mashiba mà kết quả vẫn vậy.

Hay là anh ấy ra ngoài? Nhưng mình không nghĩ anh ấy để di động ở nhà.

Chẳng còn cách nào khác, Hiromi quyết định đi thẳng tới nhà Mashiba. Trên đường, cô thử gọi thêm vài cuộc điện thoại nhưng đều không liên lạc được.

Cuối cùng cô cũng đến cửa nhà Mashiba. Nhìn qua cổng cô thấy phòng khách sáng đèn. Nhưng vẫn không có ai nghe máy.

Hiromi quyết định lấy chiếc chìa khóa đang nằm trong túi. Đó là chìa khóa dự phòng mà Ayane gửi cô.

Cửa vào sảnh nhà đang khóa. Cô mở khóa rồi hé cửa. Gian phòng ngoài cũng sáng đèn.

Hiromi cỏi giày, đi dọc hành lang. Thoang thoảng hương cà phê. Không thể là mùi cà phê lúc sáng còn vương lại, Yoshitaka lại pha nữa à?

Mở cửa phòng khách. Ngay lập tức, cô đứng chết trân tại chỗ.

Yoshitaka nằm dưới sàn. Cốc cà phê đổ bên cạnh anh, chất lỏng màu đen loang trên nền nhà.

Xe cấp cứu, điện thoại, số máy là, số máy… Hiromi cầm di động bằng đôi tay run rẩy. Nhưng cô hoàn toàn khổng nhớ được mình phải bấm số máy nào.

……

Trên đây là trích đoạn trong sách Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ – Higashino Keigo. Nếu các bạn thấy hay và hữu ích thì đừng quên mua sách giấy để ủng hộ Tác giả và Nhà xuất bản nhé!

Sự Cứu Rỗi Của Thánh Nữ - Higashino Keigo

LINK GIẢM GIÁ FAHASA T I K I SHOPEE
Nội dung trên đây được sưu tầm từ nhiều nguồn trên internet. Hãy bấm nút Chia sẻ để giới thiệu sách đến bạn bè!

Những Cuốn Sách Hay trân trọng giới thiệu!

5/5 - (11 bình chọn)

Có thể bạn quan tâm

Trích dẫn sách Ngôi Nhà Của Người Cá Say Ngủ - Higashino Keigo

Ngôi Nhà Của Người Cá Say Ngủ – Higashino Keigo

Ngôi Nhà Của Người Cá Say Ngủ là tác phẩm thứ hai kỷ niệm 30 năm cầm bút của ông. Trong tác phẩm này, Keigo đã lấn sâu ngòi bút của mình vào một đề tài tâm lý xã hội và y học khó nhằn, để lại trong lòng người đọc rất nhiều trăn trở...

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *